Màn đêm buông xuống trên con hẻm nhỏ. Dưới mái nhà đơn sơ, bình yên đến vô cùng. Bánh Bao Nhỏ có ba liền bám ba không buông.
Dịu dàng ôm con gái trong lòng, anh mỉm cười nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang say ngủ. Hôm nay bé làm nũng, chỉ muốn ngủ trong vòng tay ba. Thế là cả buổi tối, anh cứ ôm bé con trong lòng mà vỗ về cho đến khi bé chìm vào giấc ngủ.
"Anh để con xuống giường đi."
"Không sao, anh muốn ôm con thêm chút nữa."
Bốn năm qua, lần đầu tiên anh được gần con gái, dĩ nhiên là phải ôm bé nhiều một chút. Nhìn cái môi nhỏ chu lên, anh cảm thấy lòng mình đều mềm nhũn ra cả rồi. Con gái của anh, sao lại đáng yêu quá vậy.
"Được rồi! Anh để con xuống đi, lỡ sau này nó quen thì khó sửa lại lắm."
Nhẹ nhàng đặt bé con nằm xuống giường, anh cẩn thận đắp chăn cho bé. Nhìn cách anh chăm sóc con gái, cô khẽ nở nụ cười. Con gái, có ba thật tốt.
Hôn nhẹ lên trán bé con, anh đứng thẳng người. Bàn tay to lớn khẽ xoa nhẹ lên bầu má phúng phính ấy. Anh thật sự không muốn xa cô bé chút nào.
"Cũng trễ rồi, anh... không về nhà sao?"
Ánh mắt không hài lòng nhìn cô, anh kéo người trước mặt ôm vào lòng mình. Hai cánh tay rắn chắc ôm trọn lấy cơ thể nhỏ bé kia mà thì thầm:
"Ở đâu có em và con thì ở đó chính là nhà."
Mộc Uyển mỉm cười, nép đầu vào lòng anh. Lâu lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3102043/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.