Mộc Uyển ngồi một lúc thì liền đứng dậy đi vào trong. Chỉ là khi cô đứng dậy lại vô tình va phải một người. Ngay lúc cô còn chưa kịp định thần thì một chiếc khăn tay đã úp vào mặt cô. Cố gắng vùng vẫy nhưng lại không thể thoát khỏi cánh tay đang giữ chặt cổ mình. Chỉ một lúc sau, cô liền bất tỉnh. Cứ như thế, cô bị hắn mang đi.
Dương Uyển Đồng và Dung Tịch bắt đầu cảm thấy lo lắng. Hai người đi ra ngoài tìm Mộc Uyển thì cũng bất ngờ bị chụp thuốc mê. Hai người trong bộ blouse trắng kéo hai cô gái vào phòng. Bên ngoài lại xuất hiện hai người khác đẩy hai chiếc xe lăn đến trước cửa. Mọi chuyện giống như đã được chuẩn bị từ sẵn, hai vị bác sĩ đi trước, người nhà bệnh nhân đẩy xe đi phía sau. Bốn người chia hai hướng, đường đường chính chính đi ra khỏi bệnh viện.
Trước cửa phòng theo dõi đặc biệt, vị bác sĩ trẻ đi ra nói với Lăng Vũ.
"Phiền anh đi ra quầy thuốc bảo y tá mang cho tôi một mũi thuốc dưỡng sức." (không phải bs nên chắc là không đúng lắm. m.n thông cảm. )
"Vâng!"
Lăng Vũ không chút nghi ngờ mà lập tức rời đi. Vị bác sĩ trẻ nhìn theo bóng lưng anh cho đến khi khuất khỏi tầm mắt. Hắn quan sát xung quanh một lượt rồi trở vào trong phòng.
Mộ Tử Khanh và Tô Dĩ Thần cùng Mặc Đình Kiên đi tới phòng bệnh của Dương Uyển Đồng nhưng lại không nhìn thấy bất cứ một ai. Ba người nhìn nhau, một cảm giác bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3101961/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.