"Lái nhanh một chút, cô ấy bị đưa đi rồi."
Hàn Thiếu Phong nhíu mày. Giọng nói gấp rút hối thúc người đang lái xe.
Mộ Tử Khanh không trả lời, đôi mắt đen lạnh lẽo vẫn chăm chăm nhìn về phía trước. Lần này, anh nhất định phải đưa được cô an toàn trở về.
"Bọn họ đi đâu?"
"Tôi không chắc. Nhưng... hình như là đang đi về bãi biển Sơn Dương."
"Họ đến đó làm gì?"
"Ở đó có một hang động rất sâu. Bên trong hang động chính là căn cứ bí mật của tổ chức hắc ám. Đó là nơi mà những nhân vật chủ chốt sẽ gặp nhau."
Nghe câu trả lời của Hàn Thiếu Phong, Mộ Tử Khanh càng nhíu mày chặt hơn. Căn cứ bí mật, bọn chúng đưa cô đến đó để làm gì?
Chiếc xe lao nhanh vun vút trên đường phố tấp nập, hướng về phía ánh hoàng hôn đang dần tắt...
Mộc Uyển cũng bị đưa đi đến một nơi khác. Dường như đám người này đang có một kế hoạch gì đó. Nếu không thì bọn họ đã không tách bốn người ra.
Dù bị che mất tầm nhìn nhưng Mốc Uyển vẫn cảm nhận được, cô đang ngồi trong xe và chiếc xe đang lăn bánh di chuyển.
Căn phòng nhỏ chìm trong một khoảng lặng đen tối. Ánh sáng mờ ảo từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào khiến cho gương mặt người đối diện như tăng thêm vài phần huyền bí. Mộc Uyển nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp cố gắng nhìn về phía người kia.
"Các người đưa tôi đến đây làm gì?"
Người kia không trả lời. Động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3101937/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.