Câu nói của Diệp Tâm khiến Khưu Lệ An như chết trân tại chỗ. Điều mà Diệp Tâm nói đã quá rõ ràng... Chồng của bà ta chết là vì đã tham gia làm nhục người ông ta yêu. Cho nên... Cho nên...
"Diệp Tâm... Là ông giết anh ấy."
"Không sai! Là ta đã nổ súng tiễn hắn thì đã sao?"
"Tại... Tại sao ông lại làm như vậy?"
"Bởi vì hắn ta đáng chết."
"Không... Không đâu! Ông nói dối, anh ấy sẽ không làm như vậy đâu."
"Ha... Đúng là ngu ngốc. Bà tin tưởng hắn như vậy, nhưng cuối cùng thì sao? Khưu Lệ An, bà đúng là rất đáng thương. Trong lúc bà mang thai, hắn đã đi ngoại tình và còn có con với cả cô ta nữa kìa."
"Không... Không phải... Không phải như vậy đâu."
"Haha... đáng thương, quá đáng thương."
Khưu Lệ An gần như sụp đổ. Bà không tin vào những gì mà mình vừa nghe được. Cái sự thật này, quá đỗi là đáng sợ, đáng sợ tới mức khiến người ta không thể nói thành lời. Không phải là bà ta không biết, mà là chỉ cố vờ như mình không biết mà thôi. Dẫu sao thì đâu có ai có thể chấp nhận được chuyện người đàn ông của mình có người phụ nữ khác.
"À... Còn một chuyện chắc là bà chưa biết đâu nhỉ?"
"Còn chuyện gì?"
"Tần Hạo Minh vốn không phải con trai ruột của bà. Nó là con trai của hắn và ả nhân tình kia."
"Dối trá..."
Khưu Lệ An hét lên. Đôi mắt đỏ hoe nhìn Diệp Tâm. Trong ánh mắt đó, có đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/2477661/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.