Chuyển ngữ: Thủy Lưu Ly
Biên tập: Tiểu Sên
Sáng hôm sau cô dậy sớm làm bánh Doughnut, cho bánh vào túi giấy rồi mới chuẩn bị bữa sáng cho Tá Ninh như thường ngày.
“Dậy đi! Hôm nay chị phải đưa em đến chỗ làm.” Hữu Ninh đến phòng Tá Ninh kêu chị dậy.
Tá ninh kéo gối phủ lên đầu: “Ồn ào muốn chết! Sao cô không chạy xe máy của mình đấy?”
“Hôm qua em không có chạy xe máy về nhà.”
Thấy Tá Ninh hoàn toàn không phản ứng, Hữu Ninh giật tung chăn ra.
“Sao cô có thể làm như vậy chứ?” Tá Ninh ngồi dậy, trừng mắt nhìn cô em gái lớn đầu của mình.
“Chị mau dậy đưa em đi làm.”
“Cô không chạy xe máy về thì có thể đi xe buýt được mà.”
Không phải cô không nghĩ tới nhưng như vậy thì sẽ trễ mất. Anh Lê đều ăn sáng trước tám giờ, nếu đã nói muốn mời người ta ăn sáng mà lại đến trễ như vậy thì rất không có thành ý.
Thấy Tá Ninh nói xong lại muốn nằm xuống ngủ lại, cô đành phải tức giận nói: “Vậy chị cứ ngủ tiếp đi, tự em đi là được chứ gì!”
Nghe vậy Tá Ninh mới không tình nguyện rời giường.
Mười lăm phút sau, hai chị em cùng ra khỏi thang máy, đi đến bãi đỗ xe đối diện. Hữu Ninh đột nhiên nhìn thấy xe của Lê Tuấn Uy dừng ở trạm gần đấy.
Cô lập tức ngồi xuống. Tá Ninh không hiểu nhìn cô: “Em bị sao thế?”
“Sếp của em.” Hữu Ninh nói nhỏ.
“Cái gì? Sao anh ta lại chạy đến chỗ này?” Vẻ mặt Tá Ninh buồn bực.
“Em không biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nguyen/19270/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.