Chuyển ngữ: Thủy Lưu Ly
Biên tập: Tiểu Sên
Tại phòng bếp Lương gia, Tá Ninh ngồi trên bàn cầm đôi đũa kêu ầm lên: “Nhanh lên! Sắp chết đói rồi! Rốt cuộc đến khi nào cô mới làm xong hả?”
“Xong rồi.” Hữu Ninh bưng sủi cảo lên bàn, lại xoay người múc thêm ít canh.
Tá Ninh nhìn sủi cảo, nhìn tô canh, lại nhìn Hữu Ninh: “Cứ như vậy?”
“Như vậy là như thế nào?” Hữu Ninh khó hiều.
“Chúng ta đang ăn sáng à? Trứng bắc thảo đậu hũ đâu? Sao lại là canh sủi cảo. Không phải cô để trong tủ lạnh quên lấy ra chứ?”
“Không, hôm nay chỉ như vậy thôi.”
“Vì sao?” Tá Ninh quả thật không thể tin được những gì chị đang nghe là thật.
“Bởi vì em không rảnh chuẩn bị.” Hữu Ninh bình tĩnh nói cho chị già nhà mình.
Tá Ninh lật đến lật đi miếng sủi cảo trong đĩa: “Nhưng ăn như vậy không thấy rất đơn giản sao?”
“Không đâu, lúc không có chị, em vẫn thường chỉ ăn sủi cảo với canh là xong một bữa cơm mà.”
Tá Ninh hừ lạnh: “Vâng, chị rất mong chờ xem cô có thể chỉ ăn cơm rau dưa như vậy trong bao lâu. Đại khái hôm nay tan tầm chị đã đi ăn một bữa đại tiệc rồi mới trở về, cô không làm khó được chị đâu.”
Hữu Ninh không để ý đến chị mình nữa, cô lẳng lặng ăn phần sủi cảo của mình. Dù sao Lương Tá Ninh một ngày không càu nhàu với cô thì đã không gọi là Lương Tá Ninh rồi.
“Này, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của cô, thấy sao hả?” Tá Ninh hỏi.
“Có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nguyen/19260/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.