Diễn quái gì không biết
Trần Vụ nhìn Yến Vi Sí chuẩn bị chạm vào mặt mình, đờ cả người.
Yến Vi Sí và Trần Vụ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh. Thình lình ý thức được mình đang làm gì, hắn giơ tay che vẻ mặt tức giận, quay đầu rời khỏi.
Trần Vụ vội chào hỏi với anh trai câu cá rồi đuổi theo Yến Vi Sí: "Sao tự nhiên bị sốt thế, có phải tối ngủ không đắp kín chăn không. Hơn nữa cậu còn mặc ít đồ, trời lạnh như vậy cậu cũng không mặc áo thu quần thu. Áo khoác dày cũng không..."
Đầu Yến Vi Sí vốn chẳng đau mấy, giờ bị Trần Vụ lải nhải đến muốn nứt ra, hắn tỏ rõ vẻ nóng nảy xoay người.
Trần Vụ suýt đụng vào lòng Yến Vi Sí, y hốt hoảng thắng lại: "Sao... Bạn Yến, cậu muốn đi đâu? Bị cảm cậu nên ở yên trong nhà... Cậu không mặc áo khoác hả? Cậu chờ tôi lát tôi đi lấy cho cậu!"
Đến khi Trần Vụ gấp rút vào nhà lấy áo khoác ra, Yến Vi Sí đã đi rồi.
Tiếng động cơ motor ngày càng nhỏ, rồi biến mất.
Đêm khuya, Yến Vi Sí vừa tắt máy xe, Trần Vụ mở cửa chạy ra ngay: "Về rồi à."
Hiển nhiên là vẫn chờ suốt, trễ thế này vẫn chưa ngủ.
Yến Vi Sí không đáp Trần Vụ, sắc mặt hắn chán ngán uể oải bước tới cửa, trong hơi thở có mùi khói thuốc.
Trần Vụ nhường đường cho hắn, tìm chuyện nói giữa bầu không khí ngột ngạt: "Tôi đã sửa xong ống nước trong phòng vệ sinh. Tôi cứ tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nguyen-mac-cau/2564104/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.