Chương trước
Chương sau
Dưới Thánh vực, tất cả đều là kiến hôi! Dưới Thần cấp, cho dù là Linh cấp cũng không hơn cát bụi!
Tổ Ly luân phiên xuất thủ đều bị Lăng Phong đỡ được, đồng thời trong sâu thẳm cơ thể truyền tới cảm giác suy yếu, giống như sắp cận kề biên giới sụp đổ!
Từ khi xuất đạo tới nay, nhất là khi tấn cấp trở thành cường giả Thần cấp, Tổ Ly chấp chưởng Thái Hạo Thần Chu nào đã từng ăn qua loại thiệt thòi này?
Trong con mắt của hắn, tôn nghiêm bản thân bị tổn hao nghiêm trọng gấp trăm lần so với cơ nghiệp Bức tông!
Vì vậy, Tổ Ly không hề để ý tới Vi Tiếu, không để ý tới các đệ tử đang kêu rên thảm thiết, điên cuồng thôi động lực lượng thần khí trong cơ thể, một quyền lại một quyền điên cuồng oanh kích.
- Ha ha ha, tiểu nhi, lão phu nhìn ngươi còn có thể mạnh mẽ tới lúc nào?
Dưới chiến đấu kịch liệt, Tổ Ly rõ ràng cảm giác được lực lượng quái hạp đối diện có xu thế yếu bớt, mặc dù loại xu thế này rất nhỏ bé, thế nhưng quyết chiến giữa cường giả chính là tranh thủ một đường nho nhỏ này!
Phảng phất như quang mang màu vàng mang theo áp bức tầng tầng lớp lớp như tam sơn ngũ nhạc, mỗi lần trải qua một khoảng cách đều mang tới thanh âm vỡ vụn cường liệt, xung quanh nó càng bao phủ vài khe nứt không gian như mãng xà.
- Tông chủ, tình huống khong ổn!
Dư Đào đang chuẩn bị khống chế năng lượng phát ra, thế nhưng cảm giác được một cỗ rung động cường liệt, liền dừng tay lại.
Quái hạp ong ong rung động, mặt ngoài xuất hiện khe nứt nhỏ, rất rõ ràng không thể tiếp tục va đụng. Tuy rằng nhóm người Lăng Phong tuyệt đối có năng lượng mạnh mẽ hơn Tổ Ly, thế nhưng quái hạp căn bản không sánh được với thần khí, dưới sự va chạm cường liệt, một ít tổn hại càng lúc càng rõ ràng, dẫn đến năng lượng giảm xuống cực nhanh.
- Lăng tông chủ, mở thần khí ra, ta và ngươi liên thủ!
Đúng lúc này, Yêu Tôn Diêm La bỗng nhiên lên tiếng quát nhẹ.
Lăng Phong nghe vậy, trong lòng biết hắn tuyệt đối không thể ám hại bản thân. Nhất là giữa hai bên còn có tầng qua hệ của một tiểu nha đầu, đối phương càng không thể làm ra cử động ám hại bản thân trong lúc nguy cấp như thế này.
Vì vậy, hắn không chút do dự, một đạo kim quang phát ra, trực tiếp bao phủ Yêu Tôn!
Yêu Tôn không một chút chậm trễ, thân hình vừa chuyển, giống như mũi tên nhọn bắn thẳng vào trong thế giới quái hạp. Vừa mới tiến vào, hắn còn chưa kịp nói chuyện với Lăng Phong, cánh tay liền gương lên, lòng bàn tay phát ra một đoàn quang mang đỏ như lòng trứng gà.
Quang mang tản ra, giống như một vòng bảo hộ bao phủ thế giới bên trong quái hạp.
Lăng Phong đột nhiên chấn động, hắn cảm giác được sau khi cỗ quang mang này phát ra, bên trong quái hạp dĩ nhiên xuất hiện biến hóa quỷ dị không gì sánh được. Nguyên bản quái hạp đã mạnh lại càng mạnh hơn, thế nhưng không hề cảm giác thấy không hoàn chỉnh, giống như một chiếc xe ngựa kiến tạo vô cùng chắn chắn, nhưng chiếc xe ngựa này khuyết thiếu thứ trọng yếu nhất - sức ngựa!
Thế cho nên, chỉ có thể dựa vào nhân lực tiến hành khởi động.
"Mã lực" này chính là nguyên trận!
Hiện nay, thần khí Thì Chi Sa của Yêu Tôn tan ra, liền bổ xung khuyết điểm lớn nhất của quái hạp! Tuy ràng nguyên trận ẩn chứa trong Thì Chi Sa không tương ứng với quái hạp, thế nhưng có thêm một tầng nguyên trận này, khiến quái hạp trong thời gian ngắn trở nên hoàn chỉnh.
Trong sát na, Lăng Phong cảm giác bản thân giống như biến thành thần linh khống chế một phương không gian quái hạp, niệm thức vừa chuyển, mọi thứ đều nằm trong vòng khống chế.
- Chỉ xích thiên nhai! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Bỗng nhiên, quang mang quái hạp trong hư không tăng vọt, lập tức Lăng Phong từ trong quái hạp bước ra, tiến tới, quái hạp cũng không ngừng co rút lại, cuối cùng tiến vào mi tâm của hắn.
Cước bộ khẽ động, Lăng Phong nhìn qua hoàn toàn giống như chậm tới không thể chậm hơn, thế nhưng chớp mắt đã "xâm nhập" sâu thẳm không gian, tiến mất không còn.
- Cái gì?
Hoảng sợ thất sắc, Tổ Ly đánh một quyền hụt, trực tiếp đánh ra một lỗ thủng không gian sâu trượng rưỡi, nhưng vẫn không hề nhìn thấy bóng dáng Lăng Phong.
- Tiểu nhi, đi ra!
Tiếng rống giận điên cuồng, người sáng suốt có thể từ trong thanh âm Tổ Ly nghe ra một tia kinh hoàng.
Phía sau hắn, thân ảnh Lăng Phong nhàn nhạt hiện lên, lập tức hung hăng một chưởng phách xuống.
Chưởng ảnh cực đại giống như khối sắt lớn, thẳng tắp đập xuống, dọc theo đường đi phát ra tiếng rít gió không dứt, khiến lòng người bắt đầu cảm giác áp lực nặng nề.
Lông tơ trên lưng Tổ Ly đã hoàn toàn nổi lên, chỉ cảm thấy hàn ý thấm tận xương tủy, hắn kinh khủng tới cực điểm bạo hống lên tiếng:
- Vỡ!
Chỉ thấy, thân thể hắn giống như mũi tên bắn về phía trước, giật lại một hắc động thực dài, chưởng ảnh phía sau theo sát không bỏ, sát khí lạnh thấu xương vô cùng cấp bách!
- Độn!
Tổ Ly không dám quay đầu lại, chỉ cần hơi một chút thất thần, liền lập tức bị một kích sấm sét, thần hồn rơi xuống và thiêu cháy!
Từ xưa tương truyền, Thì Chi Sa của Yêu tộc có thể mượn lực lượng thời không, hiện tại dung hợp nguyên trận Thì Chi Sa với quái hạp, dưới sự điều khiển của Lăng Phong, nắm giữ đối với thời không so với Yêu tôn càng thêm mạnh!
Vèo...
Chưởng ảnh giống như có linh tính bám sát không rời, tức khắc chỉ thấy khe không gian bị Tổ Ly xuyên thủng nổ tung, một cỗ lực lượng so với sóng biển còn cường đại hơn nghìn vạn lần đánh tới.
Lực lượng một chiêu này đánh tới, Tổ Ly không hề né tránh một chút, cho dù là lưng bị đánh trúng nặng nề, một ngụm máu tươi phun ra, hắn cũng kịp thời mượn lực lượng chiêu này chạy trốn cực nhanh.
Vết nứt bị phá, vô số không nhận như lưỡi đao ào ào hạ xuống.
Bức Tông vốn đã bị phá hủy hơn phần nửa lại càng thêm loang lổ vết thương, thê thảm tới cực điểm!
- Đáng chết! Lại bị hắn trốn mất!
Sóng gió tan đi, bốn phía khôi phục lại sự bình tình thời gian ngắn, thân ảnh Lăng Phong nhô lên cao, trong mi tâm ẩn ẩn đau nhức. Hắn thực không ngờ Tổ Ly lợi dụng thời cơ chạy nhanh như vậy, vừa thấy sự tình không ổn liền quay đầu bỏ chạy.
Vì vậy bản thân không kipjw phản ứng.
Bất quá Lăng Phong cũng cảm giác được, dung hợp với lực lượng thần khí Yêu tộc, uy lực quái hạp tăng mạnh, cho dù là tu vi của bản thân hiện tại cũng không thể khống chế hoàn hảo, có thể kiên trì công kích đã rất không tồi.
Nếu như mạnh mẽ truy sát mà nói, chỉ sợ ngược lại không đòi được chỗ tốt gì. Hắn thở dài một hơi thật sâu, tạm thời buông thả mạch suy nghĩ lộn xộn.
Quay đầu nhìn lại, ba gã cường giả Thần cấp của Bức tông thấy tình thế không ổn liền điên cuồng gào thét một tiếng, đồng thời muốn phi thân rời đi.
Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, điểm nhị mi tâm, Dư Đào bay ra, trực tiếp đuổi theo ba người.
Bốn người đều là cường giả Thần cấp, tốc độ bay cực nhanh, chỉ hơi chút động niệm đã vượt qua hơn trăm dặm, trong chớp mắt đã biến mất không còn hình bóng. Lăng Phong cũng không lo lắng, bản thân Tổ Ly bị thương nặng không có khả năng quay đầu lại, Dư Đào đủ sức bắt ba người kia.
Nghĩ tới tiền cảnh tuyệt vời Ngũ sư huynh miêu tả đối với chính mình, Lăng Phong nhịn không được nghĩ đến, nếu như có cường giả Thần cấp gia nhập vào, vậy nguyên trận sẽ cường đại tới mức độ nào.
Hơi nghĩ một chút, máu nóng sôi trào!
Đôi môi Vi Tiếu trắng bệch, lúc này Yêu Nguyệt Lung, Hồng Lăng, một đám bang chúng cao tầng Bức Tông xúm quanh hắn, tràn ngập phẫn nộ trừng mắt nhìn Lăng Phong. Cho dù nội tâm bị hỏa diễm thiêu đốt, cũng không có người nào dám xuất thủ đối với Lăng Phong.
Cho dù là cường giả Thần cấp tam phẩm mạnh nhất tông môn vẫn bế quan trong nội thế giới, sử dụng thần khí trấn tông cũng rơi vào kết quả bại trận bỏ chạy, bọn họ có thể chống đối như thế nào?
Ánh mắt bi thảm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.