Chương trước
Chương sau
Trên mặt Âu Mỗ Long bỗng dưng toát ra một tia tiếu ý mang theo một chút cổ quái, thân ảnh của hắn cũng bất giác chặn ở một phương hướng, mơ hồ cùng với Thang Thần hình thành thế bao vây hai người Kiều Kiều, một kết giới xây dựng bảo địa hệ nguyên lực cường đại chắn ngang hư không, làm cho các nàng căn bản vô pháp di chuyển quá nhanh.
Thấy thế, thần tình Hoa Vi Hà kinh biến, thật sự đã ứng với một hồi đối đáp vừa rồi, chỉ cần có đủ nhân thủ, bọn họ liền có thể vây khốn được hai người bên mình! Đến lúc đó dùng tính mệnh của người Long tộc để uy hiếp Âu Mẫu Long thỏa hiệp cũng trở thành một câu nói suông mà thôi!
Nàng vạn vạn không thể ngờ rằng Long tộc dĩ nhiên thật sự có thể xuất động được hai gã cường giả như vậy!
- Chỉ cần có thể đem hai vị lưu lại, việc hôm nay, trong Vô Tận Hoang Nguyên còn có người phương nào biết được nữa?
Âu Mỗ Long trên mạt hiện lên vẻ vui thú, từng đạo địa hệ nguyên lực đan lại với nhau thành lưới, dọc theo hai chân hắn tràn ra bên ngoài.
Giữa hai tay Thang Thần cũng bùng phát kim quang. Sau khi hắn tấn chức trở thành thần cấp, kéo theo đó là lực công kích của địa hệ nguyên lực cũng tăng vọt, chẳng qua cần phải sử dụng thần thạch khiến cho hắn hơi có chút không nỡ.
Thần thạch sau nhiều lần tiêu hao, cho dù lượng tồn dư trên Võ Thần Phong cũng không còn nhiều lắm.
Thở dài ra một hơi, ngữ khí Âu Mỗ Long mang theo một tia vui mừng:
- Hôm nay lưu hai vị lại, dùng đó làm cảnh báo, chắc hẳn ngày sau Vô Tận Hoang Nguyên người dám cả gan đến quấy rầy tộc ta sẽ ít đi rất nhiều!
- Thật không?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm khàng khàn vang lên, đạo thanh âm này tựa như sinh ra từ bên dưới tầng tầng nền đất, lại được truyền qua vô số con đường bí ẩn, mang theo một chút vị đạo khiến cho kẻ khác tìm kiếm nửa ngày cũng không thấy được nơi phát ra.
Thanh âm vừa ngừng, lại là ngữ khí hời hợt, trong giọng nói lần này còn mang theo một tia hàn khí lạnh thấu xương.
- Vậy thì để Yêu tộc ta đến quấy rầy một phen, thế nào?
Âu Mỗ Long chấn động, trong con ngươi bình tĩnh nhịn không được toát ra vẻ ngạc nhiên, hai ánh mắt như điện mạnh mẽ phóng về phía hư không, nơi này có một khe hở mở ra, có một bàn chân lộ ra từ trong đó.
Vẻn vẹn chỉ là một động tác đơn giản như vậy, nương theo hư không nơi bàn chân đặt xuống, ầm một tiếng, một đạo sóng gợn hư vô trực tiếp đánh thẳng về phía Âu Mỗ Long.
Sắc mặt Âu Mỗ Long trở nên ngưng trọng không gì sánh được, dường như đang phải đối mặt với sinh tử, so sánh với khi đối diện chiến lực kinh khủng của kiều kiều còn muốn thận trọng hơn!
Hai tay hắn giao nhau, rất nhanh trước người hình thành một tòa nguyên trận, mạnh mẽ đánh ra một quyền. Đột nhiên, đạo sóng gợn kia chuyển hướng, bay thẳng đến Ngao Châu đứng gần đó!
Ngao Châu hoảng hốt, vạn vạn lần không ngờ vị đại nhân vật nổi danh tánh khí táo bạo, hỉ nộ vô thường này vừa xuất hiện liền ra tay luôn với mình!
Năng lực của bản thân ra sao chứ?
Hắn căn bản ngay cả một tia ý niệm chống đỡ cũng không có, chỉ điên cuồng hô lên:
- Tộc trưởng, cứu ta...
Tiếng nói vừa dứt, đạo sóng gợn kia chấn động hư không, thế đi lúc này còn nhanh hơn vài phần, ấm ầm một tiếng đánh bay Ngao Châu ra ngoài.
Một luồng máu tươi theo đó trực tiếp phun ra, làm hư không vẽ lên một màn hoa máu!
- Yêu Tôn, ngươi có ý gì?
Âu Mỗ Long mắt mở trừng trừng nhìn thuộc hạ một trong tứ đại tộc trưởng bị người ta hời hợt một chiêu đánh bay. Trên mặt như nóng rực đến đau đớn, cảm giác tôn nghiêm của mình đã bị mạo phạm kinh khủng!
Lúc này, người đột nhiên xuất hiện đã bước ra, hắn một thân hắc sắc trường bào, trên trường bào tràn ngập những khỏa ám tinh hắc sắc, màu đen này so với màu mực càng thâm thúy thần bí hơn, tựa như có một vị đạo vạn vật đều quy về hư vô.
Người này khuôn mặt chất phác, vô luận là mi, mắt đều tràn ngập vị đạo như tự nhiên mà thành, vô cùng cổ xưa tự nhiên.
Cho dù không có Âu Mỗ Long kêu lên, bấy kể kẻ nào khi nhìn thấy hắn chỉ sợ cũng đều rõ ràng thân phận người này. Ngoại trừ Yêu Tôn ra, còn người nào có thể có được khí tức cũng với thiên địa tự nhiên hòa thành một thể như vậy? Text được lấy tại Truyện FULL
Bên cạnh Yêu Tôn có một thiếu niên đi theo, thiếu niên cung kính đứng ở một bên hầu hạ, thỉnh thoảng nhìn về phía Yêu Tôn vẻ mặt đầy kính ý chân thành.
Đối mặt với lời chỉ trích của Âu Mẫu Long, Yêu Tôn Diêm La chỉ hời hợt phất tay, ngữ khí nhàn nhạt nói:
- Lúc trước bốn người của tộc ngươi ra tay với hai gã tôn sứ của Yêu tộc ta, ta ít nhiều cũng cần phải đòi lại một phần lợi tức!
- Ngươi...
Âu Mỗ Long một trận tức khí, cuối cùng vẫn chỉ nặng nề hừ một tiếng, không trực tiếp phản bác!
Đừng xem hắn đối với hai huynh đệ Vưu Lực biểu hiện ra phi thường cường thế, phảng phất như dù có Yêu Tôn đến đây cũng không hề sợ hãi. Trên thực tế, nếu luận về thực lực, trong lòng hắn cũng biết rằng, chỉ sợ người dẫn đầu chính là Yêu Tôn!
Yêu Tộc từ xưa đến nay luôn thần bí, cho dù là Long tộc hiểu biết toàn bộ vệ Vô Tận Hoang Nguyên cũng không dám nói hiểu được quá nhiều về họ. Nếu như không phải có mưu đồ cực lớn, Âu Mỗ Long cũng không muốn khinh địch như vậy đắc tội Yêu Tộc.
Miễn cưỡng đè nén lửa giận, Âu Mỗ Long hỏi:
- Không biết Yêu Tôn đến tộc ta là muốn làm gì?
- Lấy người!
Bình tĩnh nói ra hai từ, sắc mặt Yêu Tôn nhàn nhạt, trực tiếp nói:
- Đem người mà ngươi mang đi giao cho ta!
Ngữ khí của hắn như hất hàm sai khiến, dường như trước mắt cũng không phải là đường đường đỉnh phong cường giả Long tộc tộc trưởng, mà chỉ vẻn vẹn như một tôi tớ tầm thường, tràn ngập vị đạo cao cao tại thượng.
Âu Mỗ Long bị ngữ khí hắn nói lần này làm suýt chút nữa thì tức phun máu, thế nhưng vì tính kế cho đại cục, hắn vẫn mạnh mẽ nhịn xuống, hỏi:
- Người Yêu Tôn yêu cầu chẳng qua là ái đồ cự linh thụ thương mà thôi, ta đã đem tông chủ Huyền Nguyên tông giao cho hai đại tôn sứ của quý tộc mang về, lẽ nào ngay cả hắn cũng đều thúc thủ vô sách?
Nhắc tới thương thế của ái đồ, Yêu Tôn mới toát ra được một chút biểu tình yêu thương ấm áp, kèm theo là sự lo lắng nồng đậm, hắn không kiên nhẫn trả lời Âu Mỗ Long:
- Không được!
Dường như cảm giác nói vậy còn chưa đủ để biểu đạt, hắn liền bổ sung một câu:
- Chỉ là phế vật hư danh!
Lúc này, Thang Thần vẫn đứng nghe một bên bỗng dưng toát ra sắc mặt vui mừng, tiến lên chắp tay nói:
- Yêu Tôn đại nhân!
Yêu Tôn lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, dần dần, trong ánh mắt toát ra một tia chấn kinh:
- Không phải dựa vào lịch lãm của bản thân để thăng cấp, mà là ngươi đã luyện hóa chân thân tinh chương?
Thang Thần âm thầm giật mình, Yêu tộc này xem ra cũng không hề giống với trong lời đồn thế gian, bọn họ mặc dù cực kỳ phẫn nộ thuật luyện sư đem hạch tinh ma thú làm nguyên liệu tiến hành luyện chế, thế nhưng đối với chức nghiệp thuật luyện sư này cũng không phải là hoàn toàn không hiểu gì!
Điều này có thể từ một câu nói của Yêu Tôn dễ dàng nhận ra.
Với việc này, Thang Thần chẳng những không có lo lắng, trái lại nội tâm càng thêm chắc chắn:
- Nếu Yêu Tôn đại nhân đã biết chân thân tinh chương, như vậy ta muốn cùng ngài làm một cuộc giao dịch!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.