Chương trước
Chương sau
Con mắt hắn phi thường rõ ràng, chính là không muốn để Lăng Phong tiến vào nội tràng!
Sắc mặt của Phượng thánh nữ càng thêm băng hàn, không đợi nàng lên tiếng, Giáo Chu bên cạnh liền "A" một tiếng, lộ ra dáng tươi cười hứng thú:
- Nguyên lai ngay cả nhân vật như Mộc tông chủ cũng cần dẫn kiến sao, vậy Vô Tẫn Hoang Nguyên còn bao nhiêu thế lực đủ tư cách tham dự đại hội? Ha ha, nếu Mộc tông chủ không chê, không biết có thể để cho Giáo Chu cơ hội dẫn kiến không?
Lời này của hắn vô cùng tinh tế, ra vẻ làm thấp đi danh vọng của Long Tộc, nhưng lại không để người ngoài khinh thị, trái lại nhờ đó mà giao hảo với Lăng Phong.
- Ta thấy là không cần.
Ánh mắt sắc bén của Phượng thánh nữ rơi trên người Minh Nhược Hải, hận không thể hung hăng đá hắn bay trở về Phượng Tộc, thế cục lúc này đã hôn loạn như thế, tộc trưởng trọng thương chưa lành cần phải kết giao với ngoại viện cường đại, huống chi Sáng Tông vẫn còn nắm giữ kỹ nghệ luyện chương thần bí khó lường, đúng là đối tượng cần giao hảo.
Chính là Minh Nhược Hải lại vì một chút tư oán, nhiều lần đẩy Sáng Tông về phía đối thủ, sao không khiến nàng giận dữ đây?
Phượng thánh nữ nặng nề bổ sung:
- Sáng Tông thực lực phi phàm, có thể tới tham gia đại hội tông môn giao dịch, chính là làm rạng rỡ đại hội, Phượng Tộc chúng ta cầu còn không được! Cho dù muốn dẫn kiến cũng nên do chúng ta làm mới phải, sao có thể để Giáo tộc trưởng vất vả!
Một đạo âm thanh tựa như gió lạnh băng hàn vang lên, Phượng thánh nữ dừng ở Minh Nhược Hải, nói ra từng chữ:
- Ta muốn mời Sáng Tông tham gia nội tràng giao dịch, sẽ không ai phản đối chứ?
Minh Nhược Hải dưới uy áp ngưng trọng của nàng, chậm rãi ngẩng đầu lên, từng tấc cúi xuống, âm thanh "răng rắc" vang lên, tựa như không phải cúi đầu, mà như tiếng sắt thép!
Nhìn thấy Minh Nhược Hải rốt cuộc im lặn, Phượng thánh nữ thở một hơi, đang muốn mời Lăng Phong tiến lên. Bỗng nhiên, một đạo thanh âm phát ra:
- Ta, Huyền Nguyên Tông, không đồng ý!
Đúng là Huyền Nguyên!
Bây giờ hắn xem không còn chật vật như lúc đầu bị Lăng Phong làm nhục, một thân lam bào, tư thái tiêu sái, tựa như thần nhân bài phong ngự khí mà đến.
- Huyền Nguyên tông chủ, ý của ngươi là gì?
Trong mắt Phượng thánh nữ xẹt qua vẻ kinh ngạc, hiển nhiên cũng có chút không rõ lắm Huyền Nguyên đến tột cùng là có dụng ý gì, vì vậy nàng trầm giọng hỏi.
Nhãn thần rất trực tiếp rơi trên người Lăng Phong, một âm thanh như đinh đóng cột phát ra, Huyền Nguyên nói vô cùng rõ ràng từng chữ:
- Ta cảm thấy, Sáng Tông này chưa đủ tư cách đến tham giao nội tràng đại hội giao dịch!
Lời này vừa nói ra, trong tràng vô luận là Phượng thánh nữ hay Giáo Chu đều không nhịn được sửng sốt.
Lần trước chuyện Huyền Nguyên Tông cùng với Sáng Tông xung đột, cả Ly Hỏa thành đều sôi sục. Hơn nữa căn cứ theo tin tức bọn họ đạt được, cùng với sau khi phát Thuật Luyện Sư đi tới Sáng Tông để kiểm nghiệm, có thể xác minh không lầm.
Sáng Tông nắm giữ Tinh Chương xác thực vượt qua Huyền Nguyên Tông! Suy luận theo lẽ thường, căn cơ mạch máu của Huyền Nguyên Tông bị Sáng Tông khiêu động, dưới tình huống bất lợi, trừ phi lẳng lặng chờ đợi Sáng Tông phạm sai lầm, rồi phản kích, bất kỳ cử động nào khác đều là ngu xuẩn.
Nhưng là Huyền Nguyên lại khiêu khích trước mặt mọi người!
Lẽ nào hắn có chỗ dựa nào sao? Hay là vị tông chủ này chịu đả kích quá lớn nên bị điên rồi?
Không biết vì sao, trong lòng Lăng Phong đột nhiên hiện lên một tia cảm giác không ổn, tựa như một âm mưu lớn đang yên lặng diễn ra, Huyền Nguyên tựa như bóng ma đang giương nanh nhe vuốt.
- Hôm nay thực sự là mặt trời mọc từ hướng tây rồi, mọi chuyện sao đều khác thường như thế nhỉ?
Tào Kế Suất cười hắc hắc, hắn chỉ đảo qua Minh Nhược Hải, tiện đà nhin lên người Huyền Nguyên:
- Nếu Sáng Tông cũng không đủ tư cách, vậy còn bao nhiêu tông phái đủ tư cách? Lẽ nào nội tràng đại hội giao dịch này phải nhờ vào một số thế lực thấp kém đến chống đỡ sao?
Lời này của Tào Kế Suất nói ra lại rất chuẩn, cho dù kẻ ngốc cũng nghe ra hắn đang khiêu chiến Huyền Nguyên. Ý tứ của hắn vô cùng rõ ràng, Sáng Tông chúng ta không đủ tư cách, vậy Huyền Nguyên tông các ngươi Tinh Chương ngảy chúng ta cũng không bằng, thì có tư cách chắc?
Lời này quả thực tương đương với nặng nề tát một cái lên mặt Huyền Nguyên!
Ngay khi tất cả đều cho rằng Huyền Nguyên muốn nổi bão, biểu tình của hắn lại vẫn trầm tĩnh như cũ, tựa như Tào Kế Suất căn bản không nói hắn. Bộ dáng bình tĩnh như trước, hắn nhìn Giáo Chu cùng với Phượng thánh nữ, nói ra từng từ rõ ràng:
- Quy củ của nội tràng đại hội giao dịch này chính là do thất đại tông phái chúng ta tiến cử hiền tài, trước kia chưa từng có ai dám phá huy quy củ này. Cũng không ai không hiểu chuyện như vậy! Ta thấy Sáng Tông bất kể ra sao cũng không nên ngoại lệ mới phải chứ?
Thấy thái độ của Huyền Nguyên kịch liệt như vậy, Giáo Chu vẫn tranh đoạt vì Lăng Phong dẫn kiến sắc mặt cũng trầm xuống. Tam đại chủng tộc tự nhiên cũng có quyền dẫn kiến, chính vì quyền lực cân đối, bọn họ đều đem quyền lực này cho thất đại tông phái. Lúc bình thường cho dù muốn sử dụng phần lớn cũng không vì thế mà đắc tội thất đại tông phái, như vậy cũng không phá vỡ quy tắc ngầm/
Mặc dù Huyền Nguyên có chút càn quấy, nhưng nghĩ đến thân phận Thuật Luyện Sư cấp Linh Tôn, hắn không khỏi có chút kiêng kỵ. Về phương diện khác, Giáo Chu cũng mang tâm tình hả hê, chờ xem Phượng thánh nữ xử lý cục diện này ra sao.
Phượng thánh nữ dù sao cũng là chủ sự, Giáo Chu có thể lựa chọn im lặng theo dõi, nhưng nàng thì không thể. Song quyền âm thầm xiết chặt, nàng lạnh lùng nói:
- Huyền Nguyên Tông chủ, vậy ý của ngươi là sao?
Đối với Phượng thánh nữ không chút giận dữ, Huyền Nguyên cũng bình tĩnh nói:
- Ý của ta từ lâu đã rõ rồi, Sáng Tông nếu muốn tiến vào nội tràng, phải nhận được thất tông tán thành mới được.
Ngữ khí của hắn kiên định, một chút dư địa cũng không để lại!
- Vậy do Sát Tình tông chúng ta hỗ trợ dẫn kiến thì sao?
Đột nhiên, một đạo thanh âm lãnh liệt truyền tới, làm cho nội tràng nhất thời im lặng, tựa như tất cả đều bị đóng băng lại. Text được lấy tại Truyện FULL
Tự nhiên có uy thế đặc biệt như vậy không ai ngoài Sát Tình Tông tông chủ Hàn Nguyệt Dạ!
- Nếu chưa đủ, còn có Ngọc Lan Tông chúng ta.
Mặt khác lại một đạo thanh âm nữa truyền tới, chính là Yên Vân La suất lĩnh đệ tử trưởng lão tông môn đến.
Hai đại tông chủ một trước một sau, đợi đến khi xuất hiện, đều biểu thị ủng hộ Sáng Tông, hoặc giả là ủng hộ Lăng Phong.
Gương mặt Huyền Nguyên nhịn không được cứng đờ. Vẻ âm nộ chợt hiện, nhưng rất nhanh bị hắn che giấu.
Xung quanh vang lên những tiếng nghị luận ào ào, làn trước giằng co, bây giờ lại thêm hai đại tông chủ biểu thị có quan hệ thân mật với Sáng Tông, chính là phần đồng minh này làm cho cảm giác không những rõ ràng.
Cái này cần quyết đoán tới mức nào? Sáng Tông rốt cuộc cho hắn bao nhiêu lợi ích, mới có thể làm cho bọn họ ra sức như vậy?
Nhất thời, tất cả mọi người đều không kìm được khiếp sợ nhìn về phía Lăng Phong!
- Được!
Phượng thánh nữ âm thầm thở dài. May mắn không cần bản thân làm ác nhân, nàng nói:
- Đã có hai đại tông chủ liên danh bảo đảm. Sáng Tông đủ tư cách tiến vào nội tràng, chư vị mời!
- Thánh nữ điện hạ chậm đã.
Đúng lúc này Huyền Nguyên lần thứ hai mở miệng, trên mặt hắn không có chút xấu hổ, mà vẫn rất bình tĩnh.
- Huyền Nguyên Tông chủ, ý của ngươi là gì?
Phượng thánh nữ lên tiếng mang theo phẫn nộ dày đặc. Huyền Nguyên nhiều lần làm vậy, khiến trong lòng nàng vô cùng tức giận
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.