Chương trước
Chương sau
Thu hồi hạch tâm linh hồn phong ấn trong tỏa thú chiếu có thể đảm bảo mức độ cực cao ma thú không thể làm phản, thế nhưng như vậy sẽ xúc phạm tới linh tính của chúng.
Vì ở trong chiến đấu phát ra được lực lượng cường đại nhất, trước khi đám người Tà Quân Tông xâm pham, Lăng Phong đã cởi bỏ toàn bộ hạn chế đối với Nguyên Thận và Oa hoàng, để hạch tâm linh hồn trở về bản thân. Hành động này không những khiến chúng không hề nổi dị tâm, ngược lại càng thêm trung thành hơn.
- Không phong ấn hạch tâm linh hồn?
Ánh sáng lạnh trong mắt thân ảnh màu hồng chợt lóe qua, sát ý một lần nữa xuất hiện:
- Ngươi cho là ta ngu ngốc hay sao? Không có cấm pháp, nó dựa vào cái gì để giúp ngươi như thế!
Thấy vẻ mặt của nàng tràn đầy vẻ không tín nhiệm, Lăng Phong cũng không có ý định tốn nhiều nước miếng giải thích, trực tiếp tung tỏa thú chiếu vốn trước kia phong ấn Song dực oa hoàng.
- Chính ngươi xem đi.
Vũ dực nhẹ chuyển, nhẹ nhàng thu lại tỏa thú chiếu dễ dàng không gì sánh được, từng tia niệm thức không ngừng xuyên thấu, cuối cùng thân ảnh màu phấn hồng ngẩng đầu, kinh ngạc nói:
- Thực sự không có!
Dứt lời, nàng hung hăng bóp nát tỏa thú chiếu.
Nhìn đầu Oa hoàng này bóp nát tỏa thú chiếu, Lăng Phong bất giác sinh ra bất mãn cường liệt.
Thế nhưng, đồng thời không biết tại sao, Lăng Phong dĩ nhiên từ trên mặt thân ảnh màu phấn hồng vài phần biểu tình không biết làm sao và xấu hổ, nàng thẹn thùng giơ tỏa thú chiếu đã bóp nát trong tay nói:
- Ngươi muốn đích thân bóp nát nó sao? Là ta không đúng, ngươi đừng có nóng giận được hay không?
Đôi con mắt tràn ngập nước lúc ẩn lúc hiện.
Tức khắc, trong lòng Lăng Phong sinh cảm giác sai lầm không gì sánh được, nhìn biểu hiện của nàng, chẳng lẽ thực sự yêu thú oa hoàng? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, vẻ mặt hắn liền biến đổi dở khóc dở cười, lực lượng áp bách tầng tầng lớp lớp bên ngoài đã biến mất không còn tăm hơi.
Liên tưởng tới lời nói của Du Thiên Trì lúc trước, khả năng này thực sự không thể nào, hiện tại Lăng Phong cũng rất dễ dàng đoán ra được vì sao thân ảnh màu phấn hồng này lại gọi là thư thể song dực oa hoàng, chẳng qua là bởi vì siêu vượt Linh cấp, điều này mới có thể hóa thân thành nhân hình.
Nhìn lại hoa hoàng, ngô, chắc là hùng tính (giống đực) đi? Ánh mắt Lăng Phong rất vô lương chuyển động vài vòng quanh hạ thể Oa hoàng.
Oa hoàng cũng rất rõ ràng bị phản ứng như vậy làm ngây ngốc, con người chuyển động nhanh như chớp, hết nhìn thân ảnh màu phấn hồng lại nhìn Lăng Phong, cái đầu tròn trịa béo mập còn kém chút xíu biến thành dấu chấm hỏi.
- Này, ngươi, ngươi bảo nó đừng trách ra có được hay không?
Thân ảnh màu phấn hồng nghiêng đầu, cẩn thận nói:
- Được không, ta không giết ngươi?
Đại cục đã định!
Trong thấy biểu tình vẻ mặt giống như tiểu tức phụ, Lăng Phong còn kém điểm cười lớn thành tiếng, ý niệm muốn cười trong đầu khiến hắn sinh khí, không nhịn được ho khan kịch liệt. Lăng Phong đứng dậy, triệu hoán Oa hoàng nói:
- Oa hoàng, trở về!
Song dực oa hoàng vẫn duy trì thái độ cảnh giác cao độ, bay về bên cạnh Lăng Phong, con mắt găt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu phấn hồng. Biểu hiện của nó rõ ràng gây tổn thương không nhỏ tới thân ảnh màu phấn hồng, nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt vô cùng ủy khuất.
Trong lòng Lăng Phong thầm than, từ biểu tình giống tiểu tức phụ bị lạnh nhạt này, biến hóa thực sự quá mức to lớn đi? Hắn dò hỏi:
- Nơi này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ngươi có thể giải trừ nguyên trận cho chúng ta rời đi hay không?
- Không được!
Quả nhiên, thân ảnh màu phấn hồng cự tuyệt nói, bất quá lời nói của nàng khiến trái tim treo cao của Lăng Phong triệt để hạ xuống:
- Nếu như ngươi rời đi, nó có phải cũng đi theo ngươi?
Nàng chỉ tay vào Song dực oa hoàng.
Lăng Phong quan sát Oa hoàng vài vòng, thế nhưng thấy nó lắc lư cái đầu cộc lốc, tâm trạng vui lên, vì vậy cười nói:
- Nếu như cô nương muốn lưu lại cho nó một ấn tượng xấu bắt nhốt chúng ta chung quy không hay lắm. Ngươi yên tâm, cho dù là giải trừ nguyên trận, ngươi có thể theo chúng ta, chẳng phải là ở cùng một chỗ lâu dài hay sao?
Lăng Phong cảm giác chính mình giống như đang làm nghề buôn bán trẻ con, rất có vùi vị quái thúc thúc cầm xâu kẹo ngọt. Cách nói của hắn đã khiến thiếu nữ phấn hồng động tâm, nhưng hơi chút do dự bất định.
Lúc này Lăng Phong cũng phát hiện ra lực lượng của thiếu nữ phấn hồng tuy rằng lớn, đủ để so sánh với cao thủ cấp Linh Tôn như Thang Thần, Ôn Đình, nhưng là ý thức lại đơn thuần không gì sánh được, vui giận hoàn toàn không chút che giấu nào. Hắn cũng không muốn bức bách quá mức, thả lỏng ngữ khí hỏi:
- Chúng ta cũng chưa vội vã rời đi, nếu như tiện, có thể mời cô nương giới thiệu nơi này một chút?
- Tốt nha!
Thiếu nữ lập tức hài lòng:
- Ta là Bảo Lan, ngươi tên gì?
- Ta là…
Lăng Phong đang muốn trả lời, nhưng bỗng dưng phát hiện lực chú ý của đối phương hoàn toàn không đặt lên người mình, không khỏi có chút xấu hổ sờ sờ mũi. Hắn bất đắc dĩ thay Song dực oa hoàng hồi đáp:
- Nó tên là Oa hoàng!
- Thật khó nghe, sao có thể đặt tên như vậy! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thiếu nữ lập tức nhăn mũi biểu thị bất mãn.
- Vậy làm phiền cô nương trợ giúp đặt một cái tên đi!
Lăng Phong không hề nguyên tắc, chuẩn bị bán đứng quyền tự đặt tên của Oa hoàng!
- Có thể sao? Thực sự có thể sao?
Thiếu nữ hài lòng nhẩy dựng lên, khuôn mặt tràn ngập cẩn thận và khẩn trương.
- Tất nhiên!
Lăng Phong âm thầm liếc mắt nhìn Oa hoàng, Oa hoàng ủ rũ cúi đầu.
- Hì hì, nhìn hắn mập mạp, gọi là Viên Uyên đi!
Bản lĩnh đặt tên của thiếu nữ quả thực khiến người khác không thể khen tặng, thế nhưng dưới tình thế thực lực hai bên chênh lệnh quá xa, Lăng Phong cũng chỉ có thể làm trái lương tâm, tán thưởng không ngớt.
Nghĩ đến Lăng Phong vô điều kiện hưởng ứng nàng, điều này khiến Bảo Lan có chút tình cảm tốt đối với hắn.
- Các ngươi tới tới, ta mang các ngươi tới nhìn một chút!
Quang trụ nhất thời tan biến, Bảo Lan chỉ vào trong địa huyệt.
Lăng Phong có chút ngạc nhiên, vì vậy gật đầu đáp ứng.
Theo Bảo Lan tới địa huyệt, Lăng Phong mang theo Oa hoàng rất nhanh hạ xuống, dựa thao ý định của hắn, thu Oa hoàng vào không gian quái hạp là tốt nhất, thế nhưng nhãn thần Bảo Lan thủy chung nhìn chằm chằm, Lăng Phong không thể làm gì khác hơn trở thành người tốt.
Nghĩ tới đây, Lăng Phong cũng cảm giác có chút buồn cười, bản thân đại khái là chủ nhân bán đứng nhan sắc ma thú để chạy trốn đại nạn đi?
Sau khi tiến vào địa huyệt chừng hơn mười trượng, dưới chân ngừng lại, Lăng Phong cảm giác chính mình đạp phải thực vật, từ khi dùng dịch La Hâm bôi vào mắt, thi thực của hắn đặc biệt cường hãn, dễ dàng nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh.
Trước mặt có một đài cao, trên đài cao có một lỗ nhỏ, phía trên lỗ nhỏ khoảng chừng mấy trượng có vòng tròn năng lượng bao phủ, bên trong vòng tròn năng lượng chính là vô số quái trùng bay lượn.
Lăng Phong cả kinh, Hấp Linh Trùng!
Những đầu quái trùng này so với quái trùng thấy được tại Kiền Thiên Giới tương đối giống nhau, chỉ là thoạt nhìn nhỏ hơn một vòng. Thấy màn này, Oa hoàng cũng hưng phấn bừng bừng, chạy loạn xung quanh vòng tròn năng lượng.
- Ngươi thích không? Nếu như hấp thu năng lượng của đám Hấp Linh Trùng này có thể đề cao thực lực tới mức nhất định.
Đôi con mắt của thiếu nữ Bảo Lan đầy trông mông nhìn Oa hoàng.
Oa hoàng rất cao ngạo ngẩng đầu, có vẻ rất xem thường, phản ứng này khiến Lăng Phong không biết nói câu gì. Bất quá ngẫm lại ở Kiền Thiên Giới hấp thu năng lượng Hấp Linh Trùng nhiều như vậy, Oa hoàng cũng chướng mắt đối với đồ cấp thấp này.
Nhưng là…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.