Thú liệt giả huyết tinh tư sát hơn mạo hiểm giả rất nhiều. Được Lý Tư giữ lại bên mình ắt hẳn phải là nhân tài kiệt xuất, nhất là đám người đó bản tính hung ác, lúc tranh đấu đều dùng hiểm chiêu, ngoan chiêu, âm chiêu, khó đối phó hơn đồng tinh cường giả. "Nhân số mạo hiểm giả chúng ta có lẽ nhiều nhất." Mã Lạc cười khổ, nói: "Ta thân là bát tinh trung kì, còn có một hảo hữu bát tinh tiền kì, ngoài ra thất tinh cao thủ có rất nhiều, số còn lại lục tinh cao thủ cũng phải gần năm mươi!" Lần này đến Vân Mộng Hoang Trạch, ngoài những đại thế lực khiến người ta phải chú ý ra, những mạo hiểm giả không nằm trong tổ chức đều được Mã Lạc gom lại thành một trận doanh. Nhưng đó cũng chỉ là tổ hợp tạm thời, thủ hạ không hề có ràng buộc thực tế. Càng không cần nói đến đám mạo hiểm giả lai lịch bất minh, những người này mới đến Mạt Vân Túc, không ai rõ lai lịch của chúng. Mặc Quỹ khẽ nhíu mày: "Theo ta suy tính, Bức Tông có khoảng hai mươi chiếc la bàn định vị. Lát nữa phân chia chúng ta vẫn cứ theo nguyên tắc bình quân. Mã Lạc tiên sinh, không thể vì thủ hạ của ngài nhiều mà chiếm phần hơn được." xem tại TruyenFull.vn "Cái này ta đương nhiên hiểu." Mã Lạc gật gật đầu, cố nén nét không vui trên mặt. Hắn hiểu, bề ngoài số người nắm trong tay nhiều nhất nhưng trên thực tế một là những người này không hề đồng tâm, hai là số cao thủ bên trong quá ít, sức mạnh mà hắn nắm giữ yếu nhất trong bốn người. Được phân chia theo nguyên tắc bình quân đối với hắn mà nói đã là không tệ rồi. "Lăng tiên sinh, ta không ngờ bọn họ lại đưa ra yêu cầu như vậy." Bước ra khỏi doanh trướng, Lệnh Hồ Thần nói với vẻ áy náy: "Mã Lạc thường ngày cũng rất chính trực, không ngờ cũng có lúc hắn bắt tay với Lý Tư." Lăng Phong cười cười, nói: "Lợi ích động nhân tâm. Đặt mỏ chích viêm thạch với trữ lượng phong phú trước mặt, thánh nhân cũng phải cải biến động tâm. Ngươi không biết trước chuyện này nên không thể trách ngươi được." Thấy Lăng Phong không trách mình, Lệnh Hồ Thần thở phào nhẹ nhõm, hiếu kì hỏi: "Vậy Lăng tiên sinh ngài không có hứng thú với chích viêm thạch sao?" "Ta?" Lăng Phong ha ha cười lớn, nói: "Sức mạnh có được đến đâu thì hưởng đến đó. Có những thứ không phải muốn là được đâu." Nghe những lời nói có chút bí hiểm cao thâm của Lăng Phong, Lệnh Hồ Thần chẳng hiểu gì, cuối cùng đành phải lắc đầu từ bỏ việc tìm kiếm đáp án. Trong mắt hắn, tư duy của một cường giả như Lăng Phong khác hẳn người thường, có thêm chút cổ quái cũng dễ hiểu. Lăng Phong thì đang nghĩ đến hội đấu giá ở Mạt Vân Túc. Có thể ước thúc được tam đại thế lực thì thực lực tự thân hẳn không kém. Dù gần chích viêm thạch có chút trở ngại nhưng cũng không đến nỗi ngăn cản được họ. Vậy tại sao họ đem số la bàn định vị đó ra đấu giá? Lăng Phong không khỏi nghĩ theo một chiều hướng khác. Nếu như hội đấu giá trêu đùa tất cả mọi người, trên thực tế họ đã sớm vét sạch số chích viêm thạch đó thì thật không biết mọi người sẽ làm thế nào. "Đại mộc đầu, đang làm gì vậy?" Sau khi quay trở lại doanh trướng của mình thì trời đã sáng rõ. Kiều Kiều vươn vai bước ra khỏi doanh trướng vừa hay nhìn thấy Lăng Phong đang đứng đó, băn khoăn hỏi. Một người có bản tính lạc quan như Kiều Kiều sớm đã quên sạch những chuyện mới xảy ra đêm qua. "Xem trò vui." "Trò vui?" Kiều Kiều bực bội hỏi, nhìn thấy ánh mắt lành lạnh của người trước mắt, ngạc nhiên nói: "Trò vui ở đâu?" Chưa dứt lời đã thấy phía trước vang lên một tiếng nổ lớn, rồi một tiếng người hét vang: "Mã Lạc, ngươi dám phạm đến Bức Tông chúng ta?" "Ha ha, sao ta không dám? Ai Lý Khắc, ngươi tưởng Bức Tông bây giờ vẫn giống như Bức Tông trước đây sao?" Một tiếng gió rít điên cuồng, doanh trướng bị xé ra làm đôi, vô số thân ảnh bay lên không trung, tiếp sau đó là những tiếng khí kình phát nổ liên tiếp. Chỉ một thoáng giao thủ ngắn ngủi mà không biết hai bên đã xuất ra bao nhiêu chiêu. "Đi, chúng ta đi xem trò vui." Lăng Phong khoác tay lên vai Kiều Kiều, thi triển thác bộ. Thân ảnh hai người huyễn hóa thành một cơn gió xoáy, bay về phía trước. Trận kích chiến ở doanh trướng vốn thuộc về Bức Tông đã phân rõ thắng bại, bọn Mã Lạc đang chiếm thế thượng phong. Bọn họ động dụng tổng cộng tám bát tinh cường giả trong khi bên Bức Tông chỉ có mỗi ba. Trên phương diện cao giai vũ lực, không có uy lực của một cửu tinh cường giả như Từ Kì Phong, Bức Tông hoàn toàn yếu thế. Ai Lý Khắc là một người trung niên, mặt đầy râu ria, xương gò má nhô cao khiến cho đôi mắt như thêm lõm sâu vào hốc mắt. Thân là Bức Tông phó tông chủ, sau khi Từ Kì Phong chết, áp lực đè lên vai hắn càng nặng hơn, vốn dĩ cũng đang băn khoăn nên ở hay nên đi. Trước đây, với bối cảnh cùng thực lực cường hãn của Từ Kì Phong, Bức Tông mới chiếm cứ một vị trí trong tam đại thế lực. Nhưng trên thực tế danh tiếng của Bức Tông ở Mạt Vân Túc không được tốt cho lắm. Một khi Từ Kì Phong chết, Ai Lý Khắc e rằng địa vị của Bức Tông sẽ tụt thảm hại, thậm chí còn có thể bị những kẻ thù từ xư đến nay đả kích. Bởi vậy hắn đã sớm có chuẩn bị, chỉ có điều hắn không nghĩ là mọi chuyện lại diễn ra nhanh đến vậy. Ai Lý Khắc ghìm huyết khí cuồn cuộn lại, cười thảm: "Các ngươi hưng sư động chúng đến, chắc không chỉ để gây chuyện với đám tàn binh thặng tướng này chứ?" hai tên bát tinh cường giả sau lưng hắn không nén nổi giận giữ định lao lên nhưng đều bị hắn chặn lại. "Ha ha, Ai Lý Khắc ngươi cũng là kẻ thông minh, chỉ cần ngươi giao tất cả số la bàn định vị mà Bức Tông có ra đây, bọn ta sẽ lập tức rời đi, ngươi thấy sao?" Nét mặt Ai Lý Khắc bùng lên một tầng nộ khí, nhìn khắp một lượt bọn Mặc Quỹ, Lý Tư, Mã Lạc, Cừu Đức. Hai tên đứng sau hắn hừ lạnh một tiếng, tiến lên trước một bước, chân lực khí tức cường đại bốc lên cuồn cuộn như muốn làm nổ tung không khí. Đối diện với nhất kiếm uy lực kinh nhân của Lăng Phong, chúng lựa chọn rút lui, lúc đó không có ai chỉ trích chúng bởi vì thực lực của Lăng Phong thể hiện ngay ra đó. Nhưng chuyện bị bọn Mã Lạc sỉ nhục tông môn, nếu như bọn chúng vẫn rút lui thì sau này Bức Tông khó lòng đứng vững nổi. Cảm xúc nồng liệt cứ thế nổi lên, một trận đại chiến sắp bắt đầu. Lý Tư đột nhiên lùi về sau mấy bước, âm thầm làm một thủ thế. Chỉ cần Ai Lý Khắc phản ứng, hắn sẽ lập tức giáng cho nhất kích lôi đình! "Ha ha, mới sáng sớm mà chư vi đã ở đây giương cung bạt kiếm, không ngại làm hỏng phong cảnh sao?" Đúng lúc đó, một giọng nói lành lạnh cất lên, tiếp sau là Đạo Man xuất hiện với bốn tên thủ hạ. Vừa nhìn thấy Đạo Man, đám người có mặt không khỏi giật mình. Tam túc đỉnh lập hiện nay của Mạt vân Túc chỉ có Chân Vật Các của Đạo Man là cổ lão nhất. Nghe nói bản thân Đạo Man có thực lực cửu tinh đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là đã có thể tiến vào thánh vực chi cảnh. Chỉ một thân phận cửu tinh đỉnh phong cường giả đã đủ cho Chân Vật Các ngạo thị quần hùng, không ai dám động đến, huống hồ kinh doanh từng ấy năm chẳng ai biết rốt cuộc Chân Vật Các có bao nhiêu mối quan hệ, bao nhiêu thế lực tiềm ẩn. Chỉ cần nhìn bốn tên hán tử cơ bắp cuồn cuộn, gương mặt tử kim sắc đang đứng sau lưng Đạo Man là bọn chúng đã biết không thể coi nhẹ. Bốn tên này là bốn chiến tướng có tên "Phong, Vũ, Lôi, Điện", là tứ đại cường giả Chân Vật Các dùng để chấn áp người ngoài, mỗi người đều có thực lực bát tinh trung kì! Bọn chúng vừa xuất hiện, hai bên lập tức tỏ ra căng thẳng, bọn họ không biết Đạo Man rốt cuộc định làm gì. Một cửu tinh đỉnh phong cường giả, bốn bát tinh cường giả, thế lực này đủ để xoay chuyển thế cục trong chớp mắt. Thấy mọi người có vẻ căng thẳng, Đạo Man cười thoải mái, quay sang nhìn Ai Lý Khắc: "Từ tông chủ cũng là một đại anh kiệt. Mặc dù lúc còn sống có không ít hiểu lầm với Chân Vật Các chúng ta, nhưng bây giờ người đã chết như ngọn đèn đã tắt, chuyện đã qua cứ để cho nó tan đi như mây khói." Bọn Mã Lạc nghe mà cứng người, Đạo Man nói vậy là có ý gì? Sao hắn lại chọn cách hòa giải với Bức Tông? Không lẽ hắn định ra tay giúp đỡ Bức Tông? Suy nghĩ này khiến chúng không khỏi lo lắng. Đạo Man chuyển chủ đề: "Nếu như phó tông chủ không chê, bổn các chủ nguyện thay Từ tông chủ hoàn thành di nguyện, tiến hành chuyến mạo hiểm này đến cùng, không biết ý chư vị thế nào?" Nghe xong những lời này, mọi người không khỏi giật mình. Đạo Man nói nghe có vẻ hay nhưng trên thực tế cũng là cùng một ý niệm với bọn Mã Lạc, muốn nuốt chửng tài sản của Bức Tông. Thấy hai bên xung đột vì lợi ích, một hán tử áo xám bên Mã Lạc giận dữ quát: "Đạo Man các chủ, làm gì cũng phải để ý thứ tự trước sau chứ? Ngài ngang nhiên qua mặt như vậy có phải vì nghĩ mạo hiểm giả chúng ta dễ bắt nạt không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]