Trong rạp chiếu phim, Tư Nguyênchốc chốc lại xem đồng hồ.
Phim sắp mở màn nhưng vẫn khôngthấy bóng dáng Duy Đóa xuất hiện.
“Thường Hoan, Duy Đóa đi chưa?”Mười phút trước, anh đã gọi điện cho Thường Hoan.
“Cô ấy… đi rồi…” Thường Hoan ấpúng.
Cô đã đi rồi sao?
“Anh không liên lạc được với cô ấyà?”
“Ừ, cô ấy khóa máy điện thoại rồi.”
Thường Hoan im lặng khác thường.
Bộ phim bắt đầu trình chiếu, bênkia đang kiểm tra vé. Thế nhưng Tư Nguyên chẳng còn cách nào hơn là đành kiênnhẫn đứng chờ.
“Tư Nguyên, có việc này em nghĩ nênnói với anh… Duy Đóa cô ấy… vừa nãy gặp Hình Tuế Kiến…” Lưỡng lự hồi lâu,Thường Hoan vẫn chọn cách nói ra.
Tư Nguyên bần thần cả người. HìnhTuế Kiến? Không phải gã đã sang Canada rồi sao? Chẳng phải trận phong ba vừaqua đã cuốn phăng đi gã?
“Tâm trạng Đóa Đóa khá bất ổn, emnghĩ chắc cô ấy sẽ không tới… Nếu anh không đợi được thì cứ về đi.” Thường Hoansợ tên ngốc Tư Nguyên sẽ nán lại trong rạp chiếu phim chờ đợi.
Tư Nguyên cứng đờ rũ mắt, cô thựcsự không tới ư? Đây là lần đầu anh và cô đi chơi với nhau vào dịp lễ tình nhânvới tư cách không phải là bạn bè, nên nó có ý nghĩa rất to lớn. Vì vậy, anhthực sự sai rồi sao?
Anh buông thõng đáy mắt mất mátngồi chết lặng tại chỗ, bất chợt một đôi giày cao gót quen thuộc xuất hiệntrước mặt. Tư Nguyên vui sướng ngước lên, quả nhiên nhìn thấy cô.
“Em tới trễ hả?” Cô nhếch môi hỏinhẹ.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452042/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.