Trước giờ cô chưa từng tới những nơinhư quán bar, nên cô không cần để ý lời của Ôn Tâm! Bởi lẽ, ai cũng không camlòng. Bao gồm cô, Hình Tuế Kiến, Trần Ôn Ngọc, thậm chí cả Ôn Tâm.
Lúc Kiều Duy Đóa trở về, khắp nhàtối om, vắng lặng.
‘Tách’, cô bật ngọn đèn lên.
Hình Tuế Kiến đi vắng, rõ ràng mấyngày nay gã đều tan tầm khá sớm.
Trái tim cô bắt đầu dậy sóng. Côhết bình tĩnh rồi lại bình tĩnh đi vào phòng con gái, Tiểu Lộng đã ngủ sớm.
Ngày mai là ngày đầu tiên con gáitựu trường, nên cô tỉ mỉ kiểm tra cặp sách của Tiểu Lộng để chắc chắn rằng đãđầy đủ mọi thứ. Tiếp theo Tiểu Lộng sẽ có vài ngày huấn luyện quân sự, điềudưỡng Ngô cũng hoàn thành nhiệm vụ và tạm thời rời khỏi công việc. Nơi này chỉcòn lại mỗi mình cô.
Cô ngồi bên mép giường nhìn gươngmặt ngủ say của Tiểu Lộng, mà cảm giác lơ lửng chẳng biết dạt về nơi nao.
Một mình một cõi, đột nhiên côkhông biết mình nên làm gì. Thực ra, cô rất sợ lẻ loi.
Cô bồn chồn bất an, rốt cuộc côchầm chậm đứng dậy. Cứ liên tục suy đoán, chi bằng trực tiếp đến thẳng quánbar!
…
“Ôn Ngọc, em uống nhiều rồi.” HìnhTuế Kiến nhíu mày.
Tận lúc này gã mới biết, hóa ra ÔnNgọc cũng uống rượu rất khá. Từ khi hẹn gã tới đây, cô cứ vừa uống vừa lặng lẽrơi lệ. Trong mắt gã, dù Ôn Ngọc là một cô gái có tình tình mềm mỏng nhưng kiêncường hơn một số tay đàn ông.
“Em đừng uống nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451989/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.