Tắm rửa, giặt quần áo, cho cô thời hạn nửa tiếng, quá hạn tôi trực tiếp đá cửa.
Xem ra, đêm nay Hình Tuế Kiến thực sự dồn cô vào tình thế bắt buộc.
Hừ hừ hừ, hắn coi bản thân là gì chứ? Vua sao?
Duy Đóa giận dữ đứng dưới vòi hoa sen, mặc cho nước lạnh chảy vào người mình, vẻ mặt nghiêm nghị.
Vì vậy, hiện tại, cô nên làm cái gì bây giờ? Cô sẽ không thật sự làm chuyện kia với Hình Tuế Kiến chứ.
Mới nghĩ đến khả năng này, cả người Duy Đóa đã cảm thấy lạnh lẽo.
"28 phút rồi đấy." Ngoài cửa truyền đến giọng nói lạnh lùng nhắc nhở.
Giọng nói không lớn nhưng đủ khiến cho Duy Đóa rét lạnh, cả người không khống chế được run rẩy.
Hình Tuế Kiến thực sự không đùa!
Cô tắt vòi nước, mặc xong quần áo đã là 29 phút 40 giây, cô nghiêm nghị kéo cánh cửa nhà tắm.
Hắn ở trên giường, môi hơi nhếch lên, như thể đang khen ngợi, tốt lắm, rất thức thời.
Duy Đóa bình tĩnh như thường, nhìn không chớp mắt, cô xốc chăn, lên giường.
Hắn trái, cô phải, cùng đắp chung một chiếc chăn mỏng, mỗi người một gối.
Trong nháy mắt đó, hắn không lên tiếng, còn cô cũng không có gì để nói.
Mới đầu hạ, trong phòng đã mở máy lạnh, nhưng hắn lại cảm thấy có một trận lửa nóng từ trong cơ thể bản thân từ từ dâng lên. Cúi xuống, mạnh mẽ xoay người, hắn áp ở trên người Cô. Dần dần không khống chế được lửa nóng trong mắt, nhưng đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451913/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.