Mỗi ngày, thời điểm Duy Đóa chờ đợi nhất chính là ba giờ chiều, bởi vì lúc đó cô sẽ có nửa tiếng được phép đến bên cạnh Tiểu Lộng, nắm tay Tiểu Lộng.
Ngoài nửa tiếng đó, mỗi ngày cô đều bị ngăn cách bởi cửa kính nhiều hơn, ngắm nhìn Tiểu Lộng qua tấm kính.
Cửa kính được mở ra, ba giờ kém một phút, y tá bắt đầu đi ra đăng ký người nhà muốn vào thăm bệnh nhân nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Bình thường, hầu như mỗi ngày vào lúc này, Hình Tuế Kiến cũng tới, nhưng hôm nay hắn vẫn còn chưa xuất hiện.
Duy Đóa bắt đầu làm thủ tục đăng ký.
"Duy Đóa!" Phía sau có người gọi cô.
Cô quay đầu, nhìn thấy Thường Hoan, cùng với…
Phía sau Thường Hoan là Tư Nguyên phong trần mệt mỏi, vẫn còn đang kéo túi hành lý.
Duy Đóa sửng sốt, đặt bút xuống, không kìm nén nổi, đi về phía bọn họ.
"Sao hai người lại đến đây?!" Duy Đóa nói chuyện với Thường Hoan, ánh mắt chăm chú nhìn Tư Nguyên.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy Tư Nguyên, cô cảm thấy bình tĩnh rất nhiều.
"Tiểu Lộng xảy ra chuyện lớn như vậy, sao cậu không nói cho chúng tớ biết?!" Thường Hoan vội la lên.
Duy Đóa chỉ nói cô ấy đã tìm được Tiểu Lộng, nhưng không đề cập đến việc Tiểu Lộng nằm việc, mấy ngày trước cô thấy Duy Đóa cầm quần áo đi ra ngoài,
Thường Hoan vẫn chỉ nghỉ rằng là do trẻ con ham chơi té ngã nên bị thương.
Nếu không phải đột nhiên biết được Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451909/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.