Rất tối, rất đói, rất lạnh, rất khó chịu...
Tối là vì mắt Tiểu Lộng hoàn toàn bị che lại.
Đói là vì đã lâu Tiểu Lộng không được ăn gì, ngay cả nước cũng không được uống.
Lạnh là vì Tiểu Lộng vô cùng đói, đói đến nỗi ngay cả ruột non cũng như dính vào nhau, từng trận từng trận khiến cho dạ dày co rút đến mất cả cảm giác, khiến cho cả người cô bé run rẩy, ngay cả nhấc ngón tay lên cũng không có sức.
Khó chịu là vì Tiểu Lộng bị nhốt trong một không gian chật hẹp, ngay cả hít thở cũng vô cùng khó khăn.
"Người đàn ông đáng giận này, chỉ biết làm, cũng không nghe người ta nói chuyện sao?"
"Đó là bởi vì nhũ hoa của em khiến người ta mê muội mà..."
"Chán ghét... A, a... em muốn, cho em, cho em...A, a, thật thoải mái..."
Sau một trận cao trào, tiếng giường kêu két két, giọng người phụ nữ ngâm nga yêu kiều, thân thể mềm mại uốn éo giống như lá rụng mùa thu, người đàn ông khẽ gầm như dã thú, từng lần từng lần mãnh liệt chạy nước rút.
Cả căn phòng tràn ngập mùi tình dục.
Cứu mạng.
Mỗi một lần bị "đè ép", Tiểu Lộng chỉ có thể miễn cưỡng nhấc năm ngón tay vô lực, muốn dùng lực đập, nhưng lực phát ra lại nhẹ như vuốt ve mà thôi .
Lúc đầu không có sức lực là vì bị hạ thuốc, còn bây giờ, Tiểu Lộng không còn bị thuốc khống chế nữa, nhưng Tiểu Lộng cảm thấy bản thân càng ngày càng không thể thở nổi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451900/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.