" Không được đâu, chú cứ để tôi dọn phòng là được rồi, sẽ xong ngay thôi" 
Sau đó cô nhanh chóng đi sang phòng bên cạnh phòng mình. Cô mở cửa bước vào, hít sâu một hơi và đi đến chiếc giường được đặt ở giũa phòng bắt tay vào dọn dẹp. Cô trải ga giường, gấp chăn thật tỉ mỉ sau đó đặt một chiếc gối ở đầu giường. Do mẹ cô thường xuyên ghé thăm cô và ngủ lại nên phòng ngủ này cũng không có bụi bặm nhiều, vẫn rất sạch sẽ. 
Sau đó, cô ra khỏi phòng, lúc ấy thì không thấy Doãn Yến Mặc đâu, cô đoán chừng là anh đã xuống phòng khách nên cũng đi theo xuống dưới nhưng không thấy đâu. Loay hoay một hồi thì cô thấy Doãn Yến Mặc đang nói chuyện điện thoại ngoài sân. 
Trong vẻ mặt khá là nghiêm trọng, cô thắc mắc không biết có chuyện gì không nữa. 
Cô tiến lại sofa cạnh cửa sổ ngồi đợi hắn, dặn lòng đó không phải chuyện của mình nhưng vì sự tò mò nên cô cứ bất giác liếc mắt sang nhìn mãi. 
Cô gái không thể nghe thấy anh ấy đang nói gì, nhưng cô ấy có thể thấy Doãn Yến Mặc đang rất tập trung. Khúc Tương tò mò về người mà hắn đang nói chuyện. Cô tự hỏi liệu đó có phải là người yêu của hắn không. 
Cô cắn chặt môi, cặn kẽ suy nghĩ:* Nếu chú ấy có người yêu thì Sở Kiệt không thể gọi mình là chị dâu được, nếu không phải người yêu thì nói chuyện với ai mà nghiêm túc dữ vậy nhỉ?*. Một tiếng mở cửa chợt cắt ngang dòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-nay-sinh-suot-ngan-ay-thu/2841404/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.