Không lâu sau, Doãn Yến Mặc mở cửa bước vào. Hắn tiến tới ngồi đối diện với Khúc Tương. Còn cô thì vẫn chìm đắm trong dòng suy nghĩ về bức ảnh vừa nãy.
Doãn Yến Mặc để ý thấy Khúc Tương đang ngồi im lặng, gương mặt ẩn hiện vẻ suy tư. Hắn khẽ nhíu mày, hỏi:
" Có chuyện gì vậy ?".
Khúc Tương giật mình, quay sang nhìn hắn. Cô lắc đầu, bâng quơ mỉm cười gượng gạo:
"Không có gì ".
Nghe cô trả lời như vậy, Doãn Yến Mặc chẳng nói gì thêm, chỉ im lặng nhìn cô một hồi. Bầu không khí thoáng nhiên trở nên tĩnh lặng, sự gượng gạo hiện rõ trên gương mặt của Khúc Tương. Hơn một phút sau hắn khẽ thở dài, thản nhiên hỏi cô với giọng điệu mong chờ:" Chuyện kết hôn em suy nghĩ sao rồi ?".
Ngay lúc này, Khúc Tương mới trở nên bừng tỉnh, cô mới nhận ra mình đã rơi vào trạng thái mơ màng lúc nào không biết. Thế là cô nắm chặt tay lại, ngẩng đầu lên, hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh nói:" Tôi đồng ý kết hôn nhưng tôi có điều kiện ".
Nghe Khúc Tương đồng ý kết hôn, Doãn Yến Mặc rất vui mừng. Vẻ mặt Doãn Yến Mặc hiện rõ sự hạnh phúc. Hắn khẽ mỉm cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn Khúc Tương.
Từ rất lâu, Doãn Yến Mặc đã định sẳn muốn lấy cô làm vợ, và thất nhiên hắn rất mong chờ giây phút này.
" Điều kiện của em là gì ?".
Trong ánh mắt cô đột nhiên ánh lên sự kiên định, cô bình thản nói:"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-nay-sinh-suot-ngan-ay-thu/2841344/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.