Sau khi cả hai dùng bữa xong, Doãn Yến Mặc đưa Khúc Tương về nhà. Chiếc xe chầm chậm lăn bánh trên con đường thênh thang dưới ánh chiều hoàng hôn rực rỡ. Bên trong xe, vẫn không gian tĩnh lặng như tờ, như thể cả thế giới đang chìm vào giấc ngủ.
Sau một hồi dài im lặng, Doãn Yến Mặc mới thở dài một hơi e dè nhìn Khúc Tương, hắn đưa ra thêm một lời đề nghị:" Tương Tương...anh muốn em chuyển đến nhà anh ".
Khúc Tương nghe vậy thì có chút kinh ngạc, cô nhanh chóng từ chối lời đề nghị này bởi dẫu sao hai người cũng là hôn nhân trên hợp đồng, không nhất thiết phải sống cùng nhau như vợ chồng thật sự.
Trước lời từ chối này, Doãn Yến Mặc có chút thất vọng. Tuy nhiên, hắn vẫn giữ thái độ bình tĩnh, cũng không có ý định phải thuyết phục cô chuyển đến nhà mình cho bằng được. Doãn Yến Mặc ranh mãnh rẽ sang hướng khác để có thể bên cạnh Khúc Tương nhiều hơn:" Nếu em không chuyển đến nhà anh thì anh đành chuyển đến chỗ em vậy ", hắn mặt dày nhún vai.
Nghe đến đây, Khúc Tương bày ra vẻ mặt hết nói nổi với độ mặt dày của người đàn ông mang vẻ bề ngoài phong lãng, chín chắn này.
" Đồ mặt dày ", nói xong cô liền quay phắt sang chỗ khác.
Tới đây, Doãn Yến Mặc khẽ cười thầm, nhẹ nhàng kéo tay Khúc Tương, ghé sát gần cô hỏi lại với giọng điệu nhỏ nhẹ:" Được không?".
Hơi thở nóng ấm thì thào bên tai khiến Khúc Tương mặt đỏ tía tai, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-nay-sinh-suot-ngan-ay-thu/2841340/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.