Thầy Sato nghe vậy xong bắt đầu nói chuyện thẳng với anh, hai người nói qua nói lại, phiên dịch viên của Sato tự dưng trở thành người phiên dịch cuộc đối thoại của họ sang tiếng Trung.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu vào phòng, một lớp ánh sáng vàng phủ lên người anh, lời lẽ của anh vừa sắc bén vừa lịch sự, nhưng mi tâm lại có sự anh dũng không dễ nhượng bộ, khiến người ta lóa mắt.
Nước ngầm dao động, lúc cao lúc thấp, cuối cùng cuộc đối thoại cũng kết thúc. Vu Tranh nghe phiên dịch xong, anh ta như phát hiện ra điều gì rất mới mẻ, nhìn sang phía Vương Kiêu Kỳ trước.
“Thì ra quản lý Vương cũng biết tiếng Nhật?”
Vương Kiêu Kỳ bình tĩnh tự nhiên đáp: “Hồi học đại học rảnh rỗi không có việc gì làm nên học qua.”
Vu Tranh hơi nhướng mày: “Tự học được đến trình độ này là khá giỏi đấy.”
Lúc này Hứa Ý Nùng ngồi bên cạnh anh lại cầm chai nước khoáng lên uống một ngụm.
Vương Kiêu Kỳ cười nhạt không nói gì nữa.
Bầu không khí căng thẳng hòa hoãn lại một chút, Vu Tranh phát biểu tổng kết: “Đầu tiên, dù trên phương diện nào, quyết tâm thúc đẩy hệ thống mã vị trí chức năng linh kiện của doanh nghiệp chúng ta đã được nhất trí và quyết định. Thứ hai, khi quyết định hệ thống đặt một dự án, chúng ta không tránh khỏi tranh luận, vì mỗi người đều có suy nghĩ riêng, tôi thấy có vẻ chúng ta không thể đưa ra kết luận ngay trong buổi họp hôm nay. Đã vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nao-sau-nhu-tinh-dau/2637332/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.