Sáng hôm sau, Hứa Ý Nùng dậy muộn một ngày hiếm hoi, cô giáo Ngô gõ cửa đến lần thứ ba cô mới ra ngoài với mái tóc bù xù, trong tay vẫn cầm máy nhắc lại phát audio tiếng Anh như mọi khi, buồn bực đi vào nhà vệ sinh.
Cô giáo Ngô nhanh chóng gấp chăn giúp cô, nhận ra bên gối đầu là một đống khăn giấy, bà vừa dọn vừa thở dài: “Cái bệnh viêm mũi của con cứ đổi mùa là tái phát, đưa con đi viện bao lần từ nhỏ sao mà chữa mãi không khỏi thế nhỉ?”
Hứa Ý Nùng đứng đánh răng trong nhà vệ sinh, không đáp lời, cũng không biết có phải vì bật máy nhắc lại to quá nên không nghe thấy không.
Động tác của cô giáo Ngô vô cùng nhanh nhẹn, hai ba cái đã dọn giường xong giúp cô. Lúc ra khỏi phòng ngủ, bà lại nói với vào nhà vệ sinh: “Hôm nay là sinh nhật cô con, trưa cùng sang nhà bà con ăn cơm.”
Hứa Ý Nùng còn chưa lau sạch bọt kem đánh răng bên miệng, tay vẫn cầm bàn chải, trông rất không tình nguyện: “Con không đi.”
Bà Ngô không quá bất ngờ với phản ứng của cô: “Trưa nay mẹ với bố con đều không đi, con mà không đi nữa lại lắm chuyện đấy.”
Lần nào cũng thế.
“Thế con là tấm khiên của hai người à?” Hứa Ý Nùng không chịu nổi không khí bên nhà bà nội, rõ ràng cô giáo Ngô cũng biết cô không thích.
Cô giáo Ngô bưng bữa sáng ra khỏi nhà bếp cho cô: “Con chỉ cần ăn thôi, bà ấy nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nao-sau-nhu-tinh-dau/2637279/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.