Hứa Ý Nùng cảm thấy mình như đang chơi trò tháp rơi tự do, khi thì bị ném lên trời cao, khi thì một giây sau rơi thẳng xuống đất, liên tục phập phồng, trái tim không ngừng thình thịch, chỉ có thể diễn đạt mọi thứ bằng tiếng nức nở. Mà một người đã lâu không ra chiến trường như cô dù từng có kinh nghiệm chinh chiến cũng vô dụng, cuối cùng sức cùng lực kiệt ghé vào người Vương Kiêu Kỳ, mái tóc dài phủ lên lồng ngực săn chắc của anh.
Có điều, mặc dù đã nhiều năm nhưng bọn họ vẫn hợp nhau như trước.
Bên tai có tiếng ống cao su thắt nút, sau đó có thứ gì đó nặng nề rơi vào thùng rác, chứa đầy chất nhờn dính nhớp như hai cái đầu tiên nằm dưới đáy thùng. Đèn đầu giường sáng lên, Vương Kiêu Kỳ nửa nằm ở đầu giường giảm nhiệt độ điều hòa xuống một chút, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve bả vai lộ ra ngoài chăn của cô, ngón tay len vào tóc cô quấn quanh từng vòng, cúi đầu hôn nhẹ vào mí mắt khép chặt của cô, "Bế em đi tắm nhé?"
Cổ họng Hứa Ý Nùng đã khàn đặc, cô mệt mỏi lắc đầu, ôm chặt lấy cổ anh cũng không cho anh đi tẳm, "Sao thể lực của anh chẳng thay đổi chút nào vậy? Hay là, mấy năm nay anh từng có người khác?"
Anh cũng không nhúc nhích nữa, để mặc cô ở trong lòng anh tìm được một tư thế thoải mái. Anh xoa bóp bả vai cỏ, sau đó quyến luyến hôn lên đó, "Nhịn dữ lầm mới thành ra như vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nao-sau-nhu-tinh-dau/2637197/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.