Hứa Ý Nùng thấy anh phản ứng dữ dội như vậy, lập tức kéo anh đến chỗ hành lang không người.
Cô giải thích với anh, "Kiểm tra này mỗi người một khác, thông thì không đau, đau thì không thông."
Vương Kiêu Kỳ không nói hai lời kéo cô xuống lầu, "Anh mặc kệ thông hay không thông, dù sao chúng ta cũng không làm."
Hứa Ý Nùng kéo anh không nối, "Không làm thì làm sao biết có vấn đề gì không?"
Vương Kiêu Kỳ xoay người chặn cỏ trên hành lang, vẻ mặt nghiêm túc gọi thẳng tên đầy đủ của cô: "Hứa Ý Nùng, đến bây giờ em vẩn chưa hiểu rõ một chuyện. Đối với anh, có con hay không cũng không quan trọng. Nếu ngay cả sức khỏe của em cũng không thể đảm bảo, anh còn làm chồng gì nữa? Chúng ta đi được đến ngày hôm nay đã phải trải qua biết bao chuyện? Con có là có, không có là không có, điều anh quan tâm hơn là em phải khỏe mạnh, bình yên vô sự!"
Hứa Ý Nùng lộ vẻ xúc động đến nghẹn ngào, lời muốn nói cũng đều nuốt vào cổ họng.
Nhìn thấy cô như vậy, Vương Kiêu Kỳ càng thêm khó chịu, kéo tay cô qua rồi ôm sát vào người.
"Vừa rồi anh quá sốt ruột nên nói nặng lời, nhưng không phải trách em, anh tự trách mình."
Hai tay Hứa Ý Nùng cũng ôm lấy eo anh, đầu vùi vào ngực anh: "Kiêu Kỳ, chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm, giống như anh nói, chuyện gì cũng đã trải qua, chúng ta đã sớm không phải là cá thể tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nao-sau-nhu-tinh-dau/2637156/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.