Khi sự chờ đợi tựa như một quả bóng bay căng mãi, căng mãi rồi phát nổ, âm thanh xé rách bầu không khí của nó cũng vang lên rất đanh.
Mùa đông, cảnh vật bên ngoài cửa sổ thật là hoang vu, vả lại không khí bên ngoài cửa kính kia chắc chắn cũng rất lạnh lẽo. Lâm Tĩnh Lam mở to đôi mắt, như đang mơ mộng điều gì, trong chốc lát quên mất mình đang ở đâu. Căn phòng có màu xanh nhạt, với một giá chứa đầy sách. Ánh mặt trời nhợt nhạt chiếu vào nhà qua cửa sổ, một chiếc mành được kết từ những dây hoa treo ngang giường tạo cảm giác hơi kệch cỡm.
Kỉ Hoa Ninh đã về rồi sao… hít một hơi thật sâu, trong không gian dường như vẫn còn lưu lại hình bóng của cô, lúc ẩn, lúc hiện.
Căn phòng này, nơi mà cô đã ở bốn năm, vốn là phòng của anh, giờ đây vì sự kết hợp của hai phong cách mà trở nên đặc biệt. Nói cho cùng thì cũng là cơ duyên, nếu như không phải bố mẹ trở về nước, mối quan hệ giữa anh và cô khó mà có cơ hội chuyển biến nhanh đến vậy.
Sau khi vợ chồng nhà họ Lâm về nước, Kỉ Hoa Ninh không có lý do chính đáng để ở lại nhà họ. Lâm Tĩnh Lam có ý muốn thông báo với bố mẹ rằng mối quan hệ giữa họ đã là đôi tình nhân, nhưng cô có vẻ vẫn hơi băn khoăn, thế là ý định đành phải gác lại.
Giang Vân và Lâm Đồng Hạ tuy mới gặp lại nhau, nhưng chị em cũ nay gặp nhau thì vô cùng thắm thiết. Sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon/65004/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.