Type: Ngô Hoài Anh
Lúc ta tỉnh lại, đã là đêm khuya, căn phòng này ngập tràn mùi rượu nồng nặc. Cố gắng cử động, cảm giác đau đớn do hai tay bị bẻ sái khiến ta đau đến toát mồ hôi lạnh.
Ngài dùng sức cũng rất thích hợp, chỉ vừa đủ để làm sai khớp, gân cốt mấy chỗ cũng bị tổn thương, nhưng vẫn chưa hề khiến xương bị gãy. Lúc này, miễn cưỡng có thể hoạt động được, thế nhưng chỉ cần động một ngón tay cũng cảm thấy đau nhói, chứ đừng nói định giở trò.
Thật không ngờ nhìn Thuần Vu Vọng ôn nhu, nhã nhặn mà cũng có lúc lại sử dụng thủ đoạn ác liệt như vậy. Ta oán hận nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ngồi bên bàn uống hết ly rượu này đến ly rượu khác.
Ta đã từng khuyên ngài phải bảo trọng, đừng uống rượu lạnh, thế mà lúc này thực chỉ mong ngài uống say chết luôn cho rồi, tốt nhất là để ta có cơ hội đâm lên người ngài vài nhát chí mạng.
Không ngờ ngài lại cảm nhận được động tĩnh của ta, quay đầu qua nhìn, đôi mắt đen láy lúc này chuyển sang mơ màng, mệt mỏi, sau đó lại quay đầu đi chỗ khác, vừa rót rượu vừa lười nhác đưa lời dặn dò “Người đâu, mau hầu hạ phu nhân.”
Người bước vào là Nhuyễn Ngọc. Nàng ta và Ôn Hương chính là những cao thủ Thuần Vu Vọng tìm về, huấn luyện, trước nay đều được đối đãi đặc biệt. Thế nhưng lúc Nhuyễn Ngọc bước vào, cũng phải nín hở căng thẳng, chẳng dám gây ra tiếng động quá lớn.
“Phu nhân.”
Nàng khẽ tiếng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/59091/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.