Type: Tĩnh An Vân
Đêm đó ta không ngủ ngon giấc. Lật người qua lại một lúc lâu, đột nhiên nghe thấy tiếng chim chóc không ngừng truyền lại từ ngọn núi xa xa, ta lập tức nín thở lắng nghe.
Tiết trời vào xuân, chim chóc trên vùng núi càng lúc càng nhiều, giữa đêm thi thoảng còn nghe thấy tiếng chim hót, cho nên việc đó cũng chẳng có gì kì lạ. Mấy tiếng chim này vang vọng trong núi, người ngoài nghe sẽ thấy chẳng có điều gì khác thường, con ta lại thấy thân thiết cực độ.
Khi còn trên núi Tử Nha, ta theo Vô Lượng sư thái học nghệ, còn hai huynh đệ Tư Đồ Lăng, Tư Đồ Vĩnh thì lại bái sư Vô Trần làm sư phụ. Hai chỗ này cách chưa đến năm dặm. Hai vị huynh đệ này từ nhỏ đã quen biết ta, lại cùng tâm sư học đạo một nơi, đương nhiên quan hệ đặc biệt tốt. Đặc biệt là Tư Đồ Vĩnh, lúc còn nhỏ rất nghịch ngợm, thường hay kéo theo Tư Đồ Lăng tới tìm ta. Vô Lượng sư thái lo hau bên bỏ lỡ việc học, mượn cớ gây ảnh hưởng đến việc tu hành của mọi ngường trong am, thưởng xuyên không cho phép hai người này vào trong. Tư Đồ Vĩnh liền kéo lấy ta nói, lấy tiếng chim kêu làm hiệu lệnh, để báo cho ta biết bọn họ đang ở chỗ nào, sau đó ta tự sẽ biết đường đi tìm họ. Lúc đó ta chỉ cảm thấy ngài thật nghịch ngợm, ai ngờ vị su huynh lớn hơn ta ba tuổi là Tư Đồ Lăng cũng đồng tình, vậy nên, ta cũng không thể không đồng ý được.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/59089/quyen-1-chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.