Khó khăn lắm mới định thần lại được, Thuần Vu Vọng vẫn đang ôm chặt lấy thân người ta. Thấyta mở mắt ra, ngài liền mỉm cười dịu dàng, đột nhiên lại cúi đầu, đôimôi từ từ hạ xuống, trao cho ta một nụ hôn.
Đôi môi ta đang khôráp, đột nhiên tiếp xúc với một thứ mềm mại, ướt át, nhất thời kinh hãi, cảm thấy ngài được nước lấn tới, chuẩn bị xâm phạm sâu hơn, mới cauchặt đôi mày, quay mặt sang một bên, bất mãn, hưm lên một tiếng biểu thị sự chê bai.
Ngài lại chẳng khác nào một con mèo tinh nghịch,kiên trì, trong mắt không ngờ lại hiện lên chút tinh ranh con trẻ, cúiđầu đặt nụ hôn lên trán ta rồi nói “Nàng có biết không, tuy rằng tínhcách của nàng chẳng giống với Doanh Doanh một chút nào, thế nhưng khihoan hợp với ta lại giống hệt như Doanh Doanh, bộ dạng lúc đó trông vôcùng đáng yêu.”
Lần đầu tiên nghe có người dùng từ đáng yêu đểhình dung về bản thân, lại còn vì chuyện như vậy, ta bất giác đỏ bừnghai má, nhưng tiếp đó lạnh lùng đáp “Ồ, lẽ nào Điện hạ mong rằng ta họctheo mấy người phụ nữ tam trinh cử liệt kia? Vì một chuyện nhỏ nhặt,không đáng nhắc thế này mà một khóc, hai gây chuyện, ba treo cổ haysao?”
Thuần Vu Vọng khẽ lặng người, bật cười khổ sở “Ừm, trongmắt nàng, làm chuyện phu thê cùng với người đàn ông cũng chỉ là chuyệnnhỏ nhặt không đáng nhắc hay sao?”
Lúc ngài nói vậy, ngón tay bất giác di chuyển trên làn da mịn màng của ta, cứ như thể những hành độngnãy giờ còn chưa khiến ngài mê đắm.
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/59083/quyen-1-chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.