Đưa mắt nhìn ba tên đã ngủ mê man, ngài cảm thấy mồ hôi đầm đìa đầy người.
Tuy rằng chưa thành thân, nhưng ngài cũng lớn hơn thiếu nữ kia vài tuổi,lập tức hiểu được ngay chuyện gì đang xảy ra, vội vã nín thở, thổi tắtngọn nến tội đồ kia, vứt sang một bên rồi vội vã đuổi theo thiếu nữ nọ.
Thiếu nữ đang từ từ quay về khách điếm, không còn dáng vẻ hân hoan, hớn hởkhi dạy dỗ mấy tên thổ phỉ kia. Nàng đang kéo cổ y phục nhà chùa lên,trông dáng vẻ rất là khó chịu.
Nghĩ đến ba tên kia đều nằm cáchngọn nến khá xa, trong lúc hôn mê, cơ thể còn không kiềm chế được, huống hồ là người thiếu nữ này ngây thơ, trong sáng, chỉ phòng bị hương mê,hoàn toàn không ngờ ngọn nến kia có điều bất thường. Sau khi châm ngọnnến lên, nàng đứng gần đó một hồi lâu, đương nhiên là trúng độc khôngnhẹ.
Lúc ngài chạy đến trước mặt thiếu nữ, đã thấy hai má nàng đỏ hồng, đôi mắt đen láy, sáng trong như hồ nước mọi khi giờ trở nên mờảo, mơ màng. Mãi cho tới khi phát hiện có người chặn phía trước đườngcủa mình, nàng mới trấn tĩnh, cầm chắc thanh kiếm.
Thuần Vu Vọng vội vã lên tiếng “Cô nương, ta không phải người xấu.”
Thiếu nữ định thần lại nhìn, chắc cũng nhận ra trên đường đã chạm mặt vị công tử thanh nhã, tuấn tú này vài lần, đích thực là không giống như kẻ xấu, lúc này nàng mới hạ tay xuống, đôi mắt lúc này tỏ ra bàng hoàng mà bấtan.
Lúc ngài đưa tay định đỡ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/2824688/quyen-1-chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.