" Hức...hức..."
Bóng tối bao chùm cả một không gian tĩnh mịch, căn phòng xa hoa lạnh lẽo vang vảng tiếng nức nở của một số phận đáng thương.
Nut nằm co ro trên chiếc giường lớn, đôi mắt sưng múp vô hồn nhìn vào khoảng không vô định, cơ thể trần trụi chằn chịt những dấu cắn những viết bầm của hắn lưu lại.
Nut gượng dậy trong bóng tối mờ mịt, cố lê từng bước chân nặng nề theo mớ suy nghĩ tuyệt vọng đang ẩn hiện trong đầu mà tìm đến đống đổ vỡ hắn để lại dưới sàn.
Cậu ngồi bệt xuống đưa tay nhặt lấy mảnh vỡ của ly thủy tinh, cậu siết chặt lấy mảnh vỡ trong lòng bàn tay rồi từ từ đưa lên...
" xoẹt "
Thân người nhẹ tênh ngã xuống sàn lạnh lẽo, đôi mắt vô hồn nhìn vào dòng máu tươi đang tuôn ra từ nơi cổ tay.
Không đau, cậu không cảm thấy đau chút nào cả, bỗng dưng trong lòng lại chợt mhình thành ra một cảm giác nhẹ nhàng đến lạ, kết thúc rồi, đã kết thúc thật rồi...
Những ngày tháng tủi nhục đau đớn đã thực sự kết thúc, kể từ hôm nay không còn những mảng màu u ám nữa, ngày mai của cậu sẽ là một ngày nắng đẹp, ngày cậu được đến nơi bình yên và tự tại...
Nut nở một nụ cười một nụ cười chào đón sự yên bình mà cậu chọn, đôi mắt khẽ chớp chớp vài lần rồi nhẹ nhàng khép lại.
Ngày mai khi thức giấc cậu sẽ được tự do ở một thế giới khác...
*
Chuyên cơ riêng của Kin hạ cánh về đến ThaiLand sau ba ngày công tác tại Thụy Sỹ, ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-voi-alpha-van-ty-bounpremfanfic/1735175/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.