Khi thấy Mặc Mộc Lan ngồi ở chiếc ghế ngoài công viên, Mặc Khả Niệm mới từ từ bước đến.
- Có chuyện gì vậy chị? Chị và ba cãi nhau sao?
- Có thể nói cho em nghe không?
- Sao em biết?
- Vì chỉ có như vậy mới có thể sưởi ấm được con tim chứa đầy vết thương này của chị em chứ. Với lại nếu như anh ta không phải một người tốt thì chắc chăn sẽ không làm chị rung động đâu.
- Ừ. Anh ấy....rất tốt....
- Biết là như vậy nhưng có vẻ như ba sẽ không dễ gì chấp nhận cho chị yêu một người không hề có tiền như anh ấy đâu. Chị có dự tính gì không?
Khẽ lắc đầu, Mặc Mộc Lan trả lời:
- Hiện tại là không.
- Vậy sao chị không thử nói chuyện này với anh ấy đi, sau đó cả hai cùng nhau tìm cách giải quyết. Em nghĩ nếu đã thật lòng yêu nhau thì phải cùng nhau đối mặt với những khó khăn, thử thách chứ.
Mặc Mộc Lan gật đầu. Mặc Khả Niệm nói cũng đúng đấy chứ. Có khi hai người cùng nhau giải quyết vẫn sẽ tốt hơn là một người mà.
- Được. Chị sẽ suy nghĩ về cách làm này của em. Cảm ơn em!
- Không có gì. Chị là chị em mà!
.............
Lấy điện thoại hẹn Ngô Gia Kỳ ra ngoài nói chuyện, vừa thấy cô anh đã vui vẻ đi tới. Xoa xoa hai bàn tay vào nhau, anh nắm lấy tay cô:
- Trời lạnh thế này, em có chuyện gì muốn nói sao?
- Em có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh.
Chỉ tay vào chiếc ghế bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-cung-anh-re/921552/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.