Vào thời khắc then chốt, ở phía thái dương của Mặc Khả Niệm liền xuất hiện cảm giác lành lạnh, liếc mắt lên nhìn, khẩu súng của Lý Nguyệt đang chĩa thẳng về phía cô. Malian ở dưới đất từ từ đứng dậy. Xung quanh công trường này từ đâu một dàn người lực lưỡng bước ra. Thì ra mọi thứ đều là do cô ta tính toán từ trước phòng trường hợp bị thất bại.
Nhìn mọi thứ xung quanh, Mặc Khả Niệm nở một nụ cười nhạt:
- Malian, không ngờ cô có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy đấy.
- Thì có sao? Chỉ cần cô chết mọi thứ tôi sẵn sàng làm.
Nhưng mà điều cô ta không thể ngờ lại chính là Lý Nguyệt lấy từ trong người ra một khẩu súng nữa chĩa về phía của Malian:
- Hahaha...đừng vội mừng Malian. Cô tưởng mọi thứ đều nằm trong kế hoạch sao? Cô sai rồi!
Nhìn sự phản bội của Lý Nguyệt, Malian vô cùng kinh ngạc:
- Ly Nguyệt, bà dám phản bội tôi?
- Tại sao không? Thời gian qua tao chịu nhục đủ rồi lúc này hai đứa chúng mày phải chết dưới tay tao thì tao mới có thể hả giận.
Malian trở nên mất bình tĩnh. Trong đây đang có hai chiếc súng đang hướng về phía minh, cô ta hoảng loạn hét lớn:
- Các người còn đứng đó làm gì? Mau xông lên bắt bà ta lại.
Trước sự gào thét của Malian, tất cả đám người đó đều đứng yên như tượng. Chứng kiến một màn này, Lý Nguyệt liền bật cười:
- Hình như tôi quên chưa nói với cô, đám này là người của tôi nên tất nhiên cô không thể sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-cung-anh-re/921548/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.