Người đàn ông (Trương Kiên) sau khi nhận được tiền của Lý Nguyệt thì hí hửng rời đi. Nhưng đi chưa được bao lâu, từ đằng xa, một người đàn ông lạ mặt khác bịt lấy miệng hắn ta rồi lôi vào trong một con hẻm nhỏ. Vì lúc này trời đã về khuya nên không có mấy ai đi ngang qua chỗ này.
Trương Kiên bị người đàn ông lạ mặt đánh thẳng vào mặt, không những vậy còn đấm vào bụng hắn ta. Còn chưa kịp phản ứng gì hắn đã bị đánh cho bầm dập hết mặt mày, tay chân đau nhức không thể cử động. Người đàn ông kia nhấc Trương Kiên ngồi dậy rồi thẳng tay đấm một cái vào mặt hắn ta.
Ở bên Lý Nguyệt,
Giang Hạ Thần hùng hổ bước vào trong nhà. Gương mặt anh không một chút cản xúc, đôi mắt lạnh lẽo đến bất tận. Nhìn Lý Nguyệt đang dọn dẹp hiện trường, anh liền tiến lại gần, từ phía đằng sau, rút súng ra dí sát vào trán của Lý Nguyệt. Anh lên tiếng đe doạ:
- Chiếc điện thoại đó đang ở đâu?
Lý Nguyệt sợ hãi, hỏi lại:
- Điện thoại? Điện thoại gì chứ? Cậu đang nói cái gì vậy? Tôi không hề biết cái điện thoại nào cả.
Giang Hạ Thần đã mất hết kiên nhẫn, anh bắt đầu chuẩn bị bóp cò, ngoài ra còn không quên nói:
- Bà đừng thách thức sự nhẫn lại của tôi. Chắc không lâu nữa Mặc Hàm và Mặc Mộc Lan sẽ tỉnh lại, nên tôi không có nhiều thời gian đùa giỡn với bà đâu. Khôn hồn thì mau lấy ra đây nếu không bà đừng trách tôi không tha cho bà một mạng.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-cung-anh-re/921539/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.