- Nếu cô không muốn thì mời về cho. Ở đó õng ẹo với ai chứ?
Hạ Uy Duật nghe Cẩm Chỉ Lam, anh liền nổi giận:
- Cẩm Chỉ Lam, cô hơi quá đáng rồi đó!
Cẩm Chỉ Lam thấy Hạ Uy Duật vì bảo vệ Lệ Nhiên mà lớn tiếng với cô, cô liền tức giận mà hét lớn:
- Ừ đấy. Tôi quá đáng đấy. Nếu anh không thích thì mời anh ra ngoài.
Hạ Uy Duật nghe xong cũng không nói gì, trực tiếp kéo tay của Lệ Nhiên rời đi trước ánh mắt của biết bao người. Cẩm Chỉ Lam nở một nụ cười lạnh. Đúng tên đàn ông nào cũng chỉ thích những người phụ nữ yếu đuối, giả tạo mà thôi.
Mặc Khả Niệm thấy vậy liền đi đến an ủi cô:
- Hạ Uy Duật chắc nóng giận quá nên không làm chủ được bản thân mình. Đợi anh ta bình tĩnh lại rồi nói chuyện hẳn hoi lại với nhau.
Cẩm Chỉ Lam cười khẩy đáp:
- Có phải trẻ con nữa đâu mà không làm chủ được mình.
Hạ Chi chứng kiến một màn cãi lộn như vậy cũng có chút đau lòng cho Cẩm Chỉ Lam. Có trách đúng là phải trách tên Hạ Uy Duật ngu ngốc kia:
- Cậu kệ anh ấy đi. Khi nào thông suốt lại rồi chắc chắn anh ấy sẽ đến xin lỗi cậu thôi.
- Tớ không thèm cái lời xin lỗi đó của anh ta.
Hàn Phong và Giang Hạ Thần đứng cạnh nhau nhìn ba người con gái đang hậm hực lửa giận mà thầm cảm thán cho số phận đào hoa của Hạ Uy Duật.
Hai người đàn ông vừa tiến lại gần, còn chưa kịp nói gì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-cung-anh-re/921537/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.