Quay lại thực tại, đang ám muội với nhau, từ trên mặt bàn chiếc điện thoại của anh reo lên, bàn tay ở eo của cô buông ra với lấy điện thoại:
- Cậu đang ở đâu vậy? Mau về đi, có chuyện gấp.
- Được rồi. Tôi về ngay.
Sau khi tắt máy, người đàn ông hôn nhẹ lên môi Mặc Khả Niệm rồi nói:
- Vậy thì tôi đi trước nhé. Bảo bối ở lại ngoan nha.
Buông cô ra, anh ta nhanh chóng đi lấy quần áo mặc vào.
Mặc Khả Niệm vô cùng tức giận với sự cợt nhả này của anh. Cô sống trên trần gian này đã 25 năm rồi không ai dám làm vậy với cô.
Khi người đàn ông vừa đi đến định mở cánh cửa ra ngoài, Mặc Khả Niệm đã lấy chăn che cơ thể lại từ bao giờ rồi hét lớn:
- Tên nhóc kia, ngươi tên là gì? Một ngày nào đó bổn tiểu thư sẽ đến tìm ngươi tính sổ.
Người đàn ông khẽ nhếch nhẹ khoé môi, quay lại nhìn cô:
- Bảo bối, tôi đợi cái ngày em đến tìm tôi. Tên tôi là Giang Hạ Thần.
Nói xong, anh quay lưng rời đi. Mặc Khả Niệm ở trên giường nhìn theo bóng lưng của anh, khẽ nghiến răng nghiến lợi:
- Được. Giang Hạ Thần. Tôi nhớ tên anh rồi đấy. Đừng để tôi gặp anh lần thứ hai.
Nhưng mà không hiểu sao cô thấy cái tên này quen thế nhỉ? Rất quen nhưng không thể nhớ là đã nghe thấy ở đâu.
Không nhớ thì thôi, cô bước xuống giường nhặt quần áo của mình lên.
- Á....
Đi chưa được mấy bước cô đã ngã xuống vì đau đớn. Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-cung-anh-re/921480/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.