Doãn Nghi cứ ngỡ anh sẽ đưa cô đi ăn nhà hàng ở đâu đó nhưng hóa ra là ăn ở nhà. Mà hơn hết anh còn tự thân xuống bếp.
Cô ngồi như bàn ăn ngắm nhìn bóng lưng vũng chãi đó của anh. Vai của anh rộng thật, Doãn nghi lại bất giác liên tưởng đến cảm giác an toàn có thể dựa dẫm từ đôi vai đó của anh.
Anh đang loay hoay trong bếp để làm đồ ăn cho cô, Doãn Nghi bất giác sờ mũi. Cô đây là đang cảm thấy hổ thẹn thay một người con gái như cô nhưng lại chưa bao giờ vào bếp. Thật ra cũng không phải cô chưa từng vào bếp mà mỗi lần đến lượt cô trổ tài, thì đều thành thảm họa...
Cô thực sự không có thiên phú về việc nấu nướng nên từ nhỏ đến lớn đều là mẹ nấu cho cô. Khi đi xa nhà thì ở chung với Mạc Di Giai mà Di Giai lại chính là đầu bếp chính hiệu đó, cô nấu ăn thực sự rất ngon.
Mỗi lần cô định vào bếp là Mạc Di Giai sẽ lập tức ngăn cô lại, cô thực sự không hiểu biểu cảm lúc đó của Di Giai cứ như có bom nổ đến nơi vậy. Ngay cả Cao Minh Thành cũng như thế...
Ánh mắt Doãn Nghi lại trùng xuống, trong đôi mắt hiện lên chút đau thương. Tại sao bất cứ điều gì cô cũng liên tưởng đến anh ta, trong lòng cô nhói lên một chút.
Cảm giác hiện giờ của cô rất không thoải mái, cô đang ở cùng một người đàn ông khác lại còn được anh ấy đối xử rất tốt đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815223/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.