Chiếc xe dừng trước cổng bệnh viện, Doãn Nghi hít một hơi thật sâu, lau sạch nước mắt trên mặt, đôi mắt kiên cường nhìn anh mà nói.
"Khương thiếu gia, tôi không phải là một trò đùa, trái tim cũng rất dễ tổn thương nên mong anh dừng lại những hành động đó của mình. Bản thân tôi rất thấp kém không xứng với thân phận cao quý của a. Mong anh tiết chế. Chuyện đêm đó chỉ là sự cố, như anh muốn tôi sẽ chịu trách nhiệm. Nói đi, Khương tổng muốn gì ở tôi.”
Cô cất giọng kiên định mà đều đều một hơi nói hết những điều mình muốn nói. Lần này thì cô đã cam đảm mà nhìn vào mắt anh, đôi mắt sâu hun hút đó của anh tưởng chừng như lúc nào cũng có thể thấu tâm can người khác. Nhưng người trước mặt cô đây lại nhìn mình với ánh dịu dàng mà cô chưa từng được thấy đó. Trái tim Doãn Nghi nhảy lên một nhịp, vẻ mặt lúc này của anh khiến cho những cứng rắn mà cô dựng nên gần như tan biến mất.
Anh không ngờ những hành động của mình lại khiến cô hiểu lầm và bài xích nó đến thế. Nhưng điều anh muốn chỉ có cô mà thôi. Khương Duật Lãng đưa tay nâng nhẹ cằm Doãn Nghi lên, dùng đôi mắt mình xoáy sâu vào đôi mắt to tròn đó của cô.
“Doãn Nghi, anh muốn em.”
Doãn Nghi thờ thẫn ở phòng bệnh của Mạc Di Giai, trong đầu cô bây giờ chỉ có trống rỗng, ánh mắt nhìn vào khoảng không vô định. Những lời anh nói mới nãy cứ như cùi trống gõ vào lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815191/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.