Nhưng đến trước cửa bệnh viện, Quách Trạch Dương cứ mãi chần chừ không vào. Ánh mắt hắn có gì đó khác lạ, Doãn Nghi nhận thấy trong đôi mắt đẹp đó bỗng nhiên bao trùm một màu u tối. Khương Duật Lãng nhíu mày, liền buông tay cô ra rồi đi đến bên cạnh hắn, đặt tay lên vai rồi nói gì đó. Lúc sau thì thấy hắn quay trở ngược lại xe. Cô nhìn anh với ánh mắt thắc mắc.
“Anh không sợ anh ấy bỏ trốn à?”
Nhưng anh chỉ mỉm cười buồn buồn rồi đáp: “ Sẽ không đâu.”
Cô ngoái đầu nhìn lại, thì thấy hắn rút ra một điếu thuốc tựa vào cửa xe trông có vẻ rất âu sầu. Có vẻ đã có chuyện gì đó. Doãn Nghi thắc mắc, một người phóng đãng, phong lưu như hắn cũng có lúc như thế này sao. Khi nhìn đến anh, vẻ mặt anh vẫn cứ nghiêm túc như vậy. Doãn Nghi cô tò mò không nhịn được liền lên tiếng: “ Vừa rồi anh nói gì với anh ấy vậy?”
“Anh bảo cậu cậu ấy không muốn vào thì cứ ở trong xe.”
Doãn Nghi ồ một tiếng, anh lại tiếp: “Em có muốn anh kể em nghe một số chuyện không.”
Vốn dĩ định nói không nhưng sau dó anh vẫn kể cho cô nghe. Đọan đường chẳng ngắn chẳng dài đến phòng bệnh của Mạc Di Giai, anh đã kể cho cô nghe được rất nhiều chuyện.
Khương Duật Lãng cùng với Quách Trạch Dương và Huân Vu Nhất là bạn từ tấm bé. Gia đình anh vốn có gia thế, anh chẳng cần phải đến một trường lớp nào.
Hiển nhiên là cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815173/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.