Thật ra Doãn Nghi cứ thắc mắc trong lòng mãi nhưng lại không dám gọi cho anh. Không biết anh làm gì trong suốt thời gian qua nhỉ. Anh có ổn không, sao lại không liên lạc gì với cô
Thôi thì kệ vậy, anh nhớ cô chắc chắn sẽ tìm cô thôi. Nhưng tại sao anh lại không gọi cho cô nhỉ, anh không nhớ cô sao. Hay là cô gọi cho anh? Nhưng mà cô sợ làm phiền anh.
Doãn Nghi vò đầu bứt tóc lăn qua lăn lại ở trên giường với một đống suy nghĩ.
" Sao anh ấy không trả lời tin nhắn mình, rốt cuộc anh ấy đang làm gì vậy…"
"Hay là, anh ấy đang cặp kè với người khác nên bỏ mình?" Doãn Nghi nghĩ đến đây liền ngồi bật dậy "Ra là thế, Khương Duật Lãng ra là anh có người khác ở bên đó nên bỏ tôi chứ gì?"
Doãn Nghi cầm lấy con gấu trên tay, dòng suy nghĩ đó khiến cô sôi máu liền bóp cổ con gấu lắc qua lắc lại. Trông cô bây giờ không khác gì ác nữ điên cuồng vì tình. Một lúc sau, cô vứt con gấu ra một góc rồi nằm dài ra giường.
"Nhưng mà cũng đúng thôi, anh ấy ưu tú như vậy, đầy rẫy những người theo anh ấy…mình có là gì chứ…"
Mang theo tâm trạng ủ rũ cùng bộ dạng nhếch nhác đi xuống nhà, Doãn Nghi thở dài dù thế nào thì cũng phải đi phụ mẹ dọn hàng rồi bán hàng. Nhưng đi đến nửa đoạn cầu thang thì cô nghe tiếng mẹ Doãn đang nói chuyện với ai đó.
Doãn Nghi cảm thấy kỳ lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-co-duoc-dai-thuc-sac-lang/2815169/chuong-34.html