Sáng sớm hôm sau, Vu Hoằng Dương đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị đưa Đông Phương Ngôn Diễm đi khám thai định kỳ. Vu Hoằng Dương rất nôn nóng và hồi hộp đợi xem cục cưng trong bụng Đông Phương Ngôn Diễm có phải là tiểu công chúa mà anh đang mong đợi hay không.
Vu Hoằng Dương chăm chú nhìn hình ảnh siêu âm đang hiển thị trên màn hình, ánh mắt đăm đuối không rời.
“Chúc mừng hai người, là một tiểu công chúa.” Vị bác sĩ lên tiếng.
Vu Hoằng Dương nhưng không tin vào tai mình, giọng run run không nói nên lời, ngập ngừng hỏi lại bác sĩ: “Có… có thật không bác sĩ?”
“Đúng vậy, là một tiểu công chúa.”
“Tuyệt quá. Cảm ơn bác sĩ.”
“Không có gì. Chúc mừng hai người nhé.”
“Cậu cứ chăm sóc cô ấy theo những gì tôi đã dặn là được.”
“Được, cảm ơn bác sĩ.”
Đông Phương Ngôn Diễm nhìn vẻ mặt hớn hở của Vu Hoằng Dương từ lúc biết đứa bé trong bụng cô là con gái liền lên tiếng: “Vui đến thế cơ à?”
“Tất nhiên. Vợ không biết chồng đã đợi ngày này từ rất rất lâu để được nghe tin tức tốt đẹp này à.”
Vu Hoằng Dương cúi người đặt một nụ hôn lên phần bụng đang dần nhô lên của Đông Phương Ngôn Diễm, giọng rất đỗi dịu dàng lên tiếng: “Cục cưng của ba.”
Đông Phương Ngôn Diễm bĩu môi: “Phải rồi, có con gái rồi nên đâu cần để tâm đến người vợ già này nữa đâu.”
“Cả hai mẹ con đều là cục cưng của anh.”
“Thôi, vợ biết vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-chan-troi-goc-be-deu-la-em/3610641/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.