Đông Phương phu nhân khẽ nhìn sang chồng mình, bà nghĩ đến nước này cũng không cần phải giấu giếm nữa.
“Nếu con muốn biết thì ta sẽ nói cho con nghe.”
“Sự thật thì con không phải con ruột của ba mẹ.”
Triều Hân ngã khụy xuống đất, cô không tin những gì mình vừa nghe được: “Ba mẹ nói dối, có phải vì con không ngoan, con gây chuyện nên ba mẹ mới như vậy phải không?”
Đông Phương lão gia khẽ lắc đầu: “Không phải.”
“Năm đó, cả ta và mẹ con đều sinh em bé. Mẹ con chính là quản gia của Đông Phương Gia nhưng không biết vì lý do gì mà con gái ta và con đã bị đánh tráo.” Đông Phương phu nhân chậm rãi lên tiếng.
“Ba mẹ đang xem con là con nít đấy sao ạ? Cái gì mà đánh tráo chứ? Đây là ngoài đời thực, không phải phim mà đánh tráo con. Ba mẹ nói dối.”
Đông Phương phu nhân lấy kết quả xét nghiệm đưa cho Triều Hân xem, tờ giấy này bà đã giấu rất nhiều năm. Dòng chữ không cùng huyết thống đập thẳng vào mắt Triều Hân.
Giọng Triều Hân run run: “Chuyện này… là sự thật ạ? Con… con không phải là con của ba mẹ ạ?”
Đông Phương phu nhân vén tay áo lên, để lộ một vết bớt nhỏ trên tay: “Con gái ta từ khi mới ra đời đã có một cái bớt y hệt ở tay nhưng tay con… không có vết bớt nào như vậy cả.”
Triều Hân giơ cánh tay của mình lên xem, thật sự không có bất kỳ vết bớt nào cả: “Những gì ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-chan-troi-goc-be-deu-la-em/3610635/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.