Dứt câu, Vu Hoằng Dương liền dẫn Đông Phương Ngôn Diễm rời khỏi, để lại Triều Hân với nỗi ấm ức trào dâng.
“Cô gái kia là thanh mai trúc mã của anh ạ?”
“Thanh mai trúc mã cái gì chứ? Có mà bám dai như đỉa ấy.”
“Xinh thế mà chồng nỡ nặng lời thế à?”
“Không xinh bằng vợ anh. Anh có vợ rồi.”
“Anh còn không nhớ cô ta là ai thì thanh mai trúc mã kiểu gì hả vợ. Chỉ là ngày bé nhà cô ta ở chung khu với nhà anh thôi.”
“Đừng ghen.”
Đông Phương Ngôn Diễm gật đầu như đã hiểu: “Em không ghen. Em chỉ muốn biết để xem mình nên cư xử như nào mới phải thôi.”
“Ừ, không cần kiêng nể gì cô ta.”
“Đi thôi, anh đưa em qua chỗ mọi người.”
“Dạ.”
Đông Phương Ngôn Diễm hoàn toàn không để những lời Triều Hân để vào đầu, vui vẻ cùng Vu Hoằng Dương sang chỗ mọi người chơi.
Triều Hân nhìn cảnh hai vợ chồng Vu Hoằng Dương ân ân ái ái liền ghen ghét ra mặt. Triều Hân thừa biết rõ tính cách của Vu Hoằng Dương như thế nào, một khi anh đã nói không thì chắc chắn sẽ không thay đổi nhất là chuyện tình cảm.
Cô ta biết bản thân sẽ chẳng thể nào quyến rũ được Vu Hoằng Dương nên quyết định sẽ chia rẽ tình cảm gia đình họ thông qua Đông Phương Ngôn Diễm. Cô ta tin chắc không một người vợ nào thích thanh mai trúc mã lượn lờ trước mặt chồng mình nhưng điều mà cô ta không ngờ chính là Đông Phương Ngôn Diễm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-chan-troi-goc-be-deu-la-em/3610632/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.