Trạch Dương cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên khi nghe Ngôn Diễm hỏi về vấn đề này. Việc Trạch Dương thích cô tất cả mọi người đều có thể nhận ra chỉ riêng cô là luôn tìm mọi cách để né tránh tình cảm của Trạch Dương.
“Em nghĩ sao?”
“Anh không nên thích tôi.” Ngôn Diễm thẳng thắn trả lời.
“Lý do.”
“Không vì lý do gì cả, chúng ta không hợp.”
Trạch Dương khẽ đánh mắt về phía bụng của Đông Phương Ngôn Diễm: “Là vì điều này sao?”
“Một phần thôi, điều tôi quan tâm bây giờ chính là sự khỏe mạnh chào đời của đứa nhỏ. Còn những chuyện yêu đương gì đó tôi không để tâm đến cũng không muốn dây dưa gì nữa. Nên tốt nhất anh đừng nên hy vọng gì ở tôi, sẽ không có kết quả gì đâu.”
“Em không thể cho tôi một cơ hội được sao?”
“Cơ hội gì chứ? Tôi không xứng với anh.”
“Em nói cái gì vậy Ngôn Diễm? Như thế nào là không xứng. Tôi cũng đâu có hơn thua với quá khứ của em. Sao hết lần này đến lần khác em trốn tránh tôi vậy?”
“Anh cũng biết rõ là tôi trốn tránh anh, vậy anh còn cố chấp theo đuổi tôi để làm gì. Đừng như vậy nữa, tôi xem anh chỉ đơn giản là một người sếp, cùng lắm là một người anh trai trong nhà. Còn chuyện yêu đương, xin lỗi tôi không thể. Anh đừng ép tôi nữa.”
“Ngôn Diễm.”
“Anh về đi, đừng nói gì nữa.”
“Được, nhưng em đừng có trốn tránh tôi nữa, có được không?”
“Nếu anh không làm quá đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-chan-troi-goc-be-deu-la-em/3596578/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.