- Là vợ cuả bố mày?
Anh liếc nhìn Trình Tử Ngạo,dọa gϊếŧ người cuả anh? Còn không xem bổn thiếu gia có cho phép.
Trình Tử Ngạo nhanh ổn định lại tâm trạng,khuôn mặt cà lơ phất phơ,cười như không cười đầy nhã hứng nói:
- Vợ. Thiên cậu có vợ từ bao giờ vậy? Tớ qủa thật có chút mơ hồ?
Giọng nói cuả hắn đã đưa cô về thực tại,nhìn chằm chằm vào anh,làm sao bây giờ,nhất thời chỉ nghĩ đến chạy.
Cô đặt khay trái cây lên bàn không nói không dằng chạy mất tích ~
Anh khẻ nhíu mày,đều tại tên chết tiệt này,không tại hắn sao thỏ con cuả anh có thể chạy,mặt lạnh nhìn Trình Tử Ngạo,đe dọa nói:
- Cậu coi trừng tớ? Nữa đời sau có tin hay không là liệt dương?
Sau đó cũng đứng bật dậy,đuổi theo cô.
Trình Tử Ngạo nhún vai,làm gì mà gắt thế,hắn có làm gì sao? Nhưng trong lòng thâm cười nhạo Lạc Hạo Thiên,khẩu vị thật thay đổi,lại thích cỏ dại ~
Giọng mấy người phụ nữ bên cạnh hắn,bắt đầu nỉ non:
- Trình Thiếu người ta muốn.
Nâng cằm người con gái ăn mặt nóng bỏng trước mặt,giọng nói ám muội hỏi ngược:
- Muốn cái gì?
- Đáng đánh đòn,anh biết còn chêu người ta
.
Hắn Trình Tử Kình chưa bao giờ từ chối phụ nữ,hắn thích phụ nữ ngoan biết nghe lời,không nên qúa tham vọng,đối với hắn phụ nữ như một món đồ chơi không hơn không kém.
Cô cắm đầu cắm cổ chạy,không biết nên chạy đi đâu,thấy trước mặt là nhà vệ sinh,không quan tâm chạy thẳng vào trong.Đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-18/3461655/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.