Hai chân bước qua khung cửa lớp học, Lam Xuân Kiều mới thở phào nhẹ nhõm.
Cậu chọc Doãn Vụ Thi một chút: "Chị, bây giờ em tin rồi, lá gan của chị thật sự rất mập mạp."
Doãn Vụ Thi không ngẩng đầu, lòng bàn tay cô hắt lên ánh sáng nho nhỏ, cái sạn được thu lại vào thẻ, "Chuông vào học đã vang từ lâu, thầy giáo lại giả làm đồ dùng học tập, thế mà xem được à. Ít nhất cũng phải treo bảng tên, nói một câu chứ."
Lam Xuân Kiều không dám bình luận về cách gọi "đồ dùng học tập" này, cậu khiêm tốn hỏi một câu đã nghẹn từ lâu: "Làm sao chị phát hiện ra vậy?"
Doãn Vụ Thi hỏi lại: "Không phải cậu nhìn mấy pho tượng chằm chằm một lúc lâu sao, không nhìn ra cái gì à?"
Ánh mắt ngập tràn lòng hiếu học của Lam Xuân Kiều lập tức chăm chú nhìn cô.
Bạn học không chịu làm bài, chỉ thích nghe đáp án. Doãn Vụ Thi cảm thấy thói quen này không tốt, cho nên cô không tiết lộ hết: "Chỉ có thể cho cậu biết thế này thôi-- Cứ nhìn pho tượng số tám là biết."
Lam Xuân Kiều kêu rên: "Đừng mà chị!"
Sau lưng cậu vang lên thanh âm trầm ổn vững vàng của Trì Trọng Hành: "Nếu nhìn kỹ, cậu sẽ phát hiện cọ vẽ nằm bên trái bảng màu, cổ tay áo bên trái của tượng số tám cũng dính chút màu, đầu móng tay còn dính vài sợi lông cọ. Tượng số tám không chỉ là họa sĩ, mà còn thuận tay trái."
Doãn Vụ Thi, Trì Trọng Hành trời sinh thích hợp với loại trò giải đố thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong/213080/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.