Xong việc, bục tròn bắt đầu trôi dạt trên mặt nước, rất nhanh đã đụng phải vách hồ, cánh cổng bảy màu quen thuộc kia hiện ra. Doãn Vụ Thi duỗi tay xuyên qua đó, trước mắt lóe lên tia màu trắng, khung cảnh lần nữa thay đổi.
Cô đứng lẻ loi một mình ở trạm chờ xe.
Quần áo trên người đều đã khô ráo.
Một chiếc xe khách đậu phía trước, hai cửa mở toang như cái miệng khổng lồ. Thân xe màu xanh lá cây, cửa sổ dán dòng chữ lớn: Khuôn viên Tháp Lục.
... Là xe đưa đón của trường.
Bởi vì cầm mũ xanh nên phải đi Tháp Lục sao?
Cô quan sát xung quanh 5 giây, thấy không có gì phát sinh, cô mới bước lên xe.
Đây thật sự là xe khách, không khác mấy cái ở ngoài đời thực. Cô là hành khách duy nhất trên xe lúc này, khoang xe trống rỗng sạch sẽ. Tất cả đều ổn áp, chỉ có điều, độ pixel của tài xế hơi thấp. Cô cúi đầu nhìn chính mình, rồi lại nhìn tài xế mặt mosaic, nhìn thế nào cũng thấy lạc quẻ.
Doãn Vụ Thi tự hỏi chú ta có nhìn thấy đường không.
Cô nhìn chằm chằm tài xế một lúc, đối phương đột nhiên quay đầu lại. Hai mắt là ô vuông đen ngòm, nhìn thẳng vào mắt cô, chú ta vô cảm ấn loa, trên đỉnh đầu vang lên giọng máy nữ quen thuộc: ''Hành khách lên xe vui lòng bước vào trong.''
Doãn Vụ Thi thành thật hỏi: ''Không cần trả tiền sao?''
Cô vừa nhận được học bổng hạng nhất, tiền rủng rỉnh trong túi, cô muốn xem thử giá cả ở đây thế nào.
Tài xế nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong/213062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.