Doãn Vụ Thi mở mắt ra, tầm nhìn trống rỗng.
Tiếng vo ve lởn vởn bên tai, cô hơi choáng váng. Lấy lại bình tĩnh, phải mất một lúc cô mới nhận ra mảnh trắng xóa trước mặt này là gì.
Sương mù.
Sương mù dày đặc.
Doãn Vụ Thi cúi đầu nhìn chính mình. Áo tay dài sọc ngang trắng đỏ, quần đen ống suông, chân đi giày bệt màu trắng, nhìn không ra chút nữ tính nào. Cô không hề nhớ rằng mình từng mua bộ quần áo này, nhưng đây đúng là phong cách ăn mặc của cô. Cô nhìn xung quanh, có vẻ không giống như bị bắt cóc, nhưng cô cũng không hề có ký ức gì về nơi này.
- - Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây?
Tầm mắt cô rơi xuống mặt đất.
Con đường thẳng băng được lát gạch men màu be, rất sạch sẽ. Hơn nữa, con đường này cũng không bị sương mù vây kín, tầm nhìn hầu như không bị ảnh hưởng gì. Sương mù dày đặc trắng xóa như nép sang hai bên, chừa lối này cho cô đi.
Doãn Vụ Thi thử đi vào lớp sương dày, chưa được nửa bước đã đụng phải bức tường vô hình, rầm một tiếng.
Cô xoa xoa đầu, quyết định từ bỏ.
Con đường này nhìn kiểu nào cũng thấy quỷ dị, ngoại trừ tiếng bước chân của cô, xung quanh yên ắng không một tiếng động. Dựa theo kinh nghiệm chơi game kinh dị của cô, quái vật ma quỷ gì gì đó nhất định đang mai phục trong sương mù hai bên, chuẩn bị chọn giờ lành nhảy ra bắt nạt người đi một mình.
Doãn Vụ Thi vừa miên man nghĩ vừa bước, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong/213058/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.