🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Trên đời này vốn không có thứ gì là mãi mãi hết em cứ yên tâm đi chẳng ai có thể đụng đến địa vị của em cả “.

Kiều Uyển Vũ nhắc lại chuyện cũ: “Tề Lăng Hạo chẳng phải anh từng nói dù cả thế giới quay lưng lại với em anh cũng nhất định không bỏ rơi em sao?”.

Tề Lăng Hạo lạnh lẽo đáp trả: “Ngày từ lúc bắt đầu mối quan hệ này em đã biết tất cả những chuyện xảy ra giữa chúng ta là giả rồi còn gì…câu nói đó là anh nói với người con gái anh yêu thương không phải em”.

Nỏi rồi Tề Lăng Hạo bỏ đi qua khu nhà phía Tây, trời đổ mưa thật lớn nên anh cầm ô rồi bước đi mà không muốn chần chừ thêm giây phút nào nữa.

Kiều Uyển Vũ lấy ô không kịp cô bất chấp trời mưa vẫn đuổi theo phía sau Tề Lăng Hạo, lần này cô trượt chân té ngã một cái thật đau anh cũng chẳng thèm quay đầu nhìn lại. ánh mắt anh chỉ hướng về phía khu nhà phía Tây mà bước đi.

Kiều Uyển Vũ gào lên: “Tề Lăng Hạo anh đứng lại đó cho em”.

Tiểu Lộc không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng nhìn thấy Kiều Uyển Vũ đã ướt sủng cả người dưới cơn mưa trắng trời trắng đất liền cầm ô chạy theo che cho cô.

Tiểu Lộc lên tiếng nói với Kiều Uyển Vũ: “Thiếu phu nhân à cô chạy đi đâu trong trời mưa thế này vậy hả chúng ta mau vào trong thôi cô ướt hết rồi sẽ bệnh đó”.

Kiều Uyển Vũ lắc đầu: “Cô cứ mặc kệ tôi đi tôi không thể để mất đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504149/chuong-407.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.