Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ nắm tay nhau rời khỏi Thiên Trạch Hoa Viên, Tôn Hoàng Uyển Vân gào lên: “Tôi không cho phép chuyện này xảy ra Lăng Hạo phải là của tôi….của tôi”.
Tôn Hoàng Thuyết kéo Tôn Hoàng Uyển Vân lại rồi quát: “Con dừng lại được rồi đó, bây giờ Uyển Vũ đã từ chối nhận lại gia đình rồi vừa lòng con chưa hả?”.
Diệp Phi Anh thì ngồi thẫn thờ nước mắt liên tục rơi xuống: “Trời ơi sao lại nở đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy chứ?”.
Tôn Hoàng Uyển Vân nhìn thấy ông nội mang vẻ mặt hổ thẹn, ba mẹ thì đau khổ nhưng không có lấy chút thông cảm nào hết, cô ta tiếp tục làm loạn: “Tại sao vậy hả? Tại sao mọi người ai cũng đứng về phía của nó mà không quan tâm đến cảm nhận của tôi vậy hả?”.
Tôn Hoàng Y Huyền kéo Tôn Hoàng Uyển Vân đi lên phòng của cô: “Chị làm loạn đủ rồi đó, chị Uyển Vũ đã bỏ đi rời mọi thứ đều là của chị hết chẳng ai thèm tranh giành đâu”.
Mấy hôm sau, Tôn Hoàng Thuyết hẹn riêng Tề Lăng Hạo ra nói chuyện riêng trước khi anh và Kiều Uyển Vũ trở về Vịnh Xuyên.
Tề Lăng Hạo đến điểm hẹn thì nhìn thấy cả Tôn Hoàng Thuyết, Diệp Phi Anh đang ngồi chờ anh tới: “Thưa hai bác con mới tới”.
Tôn Hoàng Thuyết rủ mắt: “Cái gì mà gọi là hai bác chứ phải gọi là ba mẹ vợ mới đúng”.
Tề Lăng Hạo thở dài lên tiếng đáp: “Thật ra con cũng rất là quý mến hai bác vốn nghĩ sau khi Uyển Vũ nhận lại gia đình xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504075/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.