Khi cả nhà ngồi ăn cơm đông đủ thì Tôn Hoàng Phủ tuyên bố: “Tuần sau là mừng thọ của ba cho nên người trong gia tộc quay về họp mặt khá đông đủ ba tính nhân dịp này công khai nhận lại Uyển Vũ trước mọi người luôn”.
Tôn Hoàng Thuyết và Diệp Phi Anh nghe vậy rất là vui mừng: “Thật sao ba?”.
Tôn Hoàng Phủ gật đầu: “Đương nhiên rồi”.
Kiều Uyển Vũ cũng vui vẻ đứng dậy cúi đầu trước Tôn Hoàng Phủ: “Dạ con cảm ơn ông đã chấp nhận con ạ”.
“Người nhà với nhau cả mà cần gì phải khách sáo như thế mau ngồi xuống ăn cơm đi con”.
Tề Lăng Hạo quay sang mỉm cười nói với Kiều Uyển Vũ: “Phải chúc mừng em rồi”.
Kiều Uyển Vũ nhìn Tề Lăng Hạo bằng ánh mắt đầy thâm tình: “Tất cả đều phải cảm ơn anh mới đúng”.
Tôn Hoàng Uyển Vân khi nghe thấy Tôn Hoàng Phủ cho phép Kiều Uyển Vũ nhận lại gia đình thì khựng lại vài giây cơm cũng nuốt không trôi nữa.
Tề Lăng Hạo cho phép Kiều Uyển Vũ đến sống tại Thiên Trạch Hoa Viên để gần gũi với gia đình của cô nhưng tuyệt đối không được nói ra chuyện anh và cô đã là vợ chồng rồi.
Mỗi lần Tôn Hoàng Uyển Vân nhìn thấy Kiều Uyển Vũ được ba mẹ yêu thương thì cảm giác rất là bất lực khó chịu muốn khiến cho em gái biến mất khỏi thế giới này.
Hôm mừng thọ của Tôn Hoàng Phủ, Tôn Hoàng Uyển Vân tặng cho Kiều Uyển Vũ một bộ váy màu đen dài đến chân lại hở lưng cắt xẻ phần eo để lộ da thịt ra bên ngoài kèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504054/chuong-312.html